Đây là câu chuyện buồn của 1 chàng trai: http://vietfones.vn/forum/showthread.php?448050-ACE-%C6%A1i-em-ph%E1%BA%A3i-l%C3%A0-sao-b%C3%A2y-gi%E1%BB%9D-%E1%BA%A1!


Chuyện của em là như thế này, em lên đây chỉ mong nhận được những lời khuyên chân thành nhất, ace nào có ý định chém gió xin đừng chém mà tội nghiệp em nha, em đủ khổ lắm rồi:


Từ ngày em lấy vợ đến nay cung được 5 năm rồi, chúng em yêu nhau từ ngày học lớp 12-PTTH 2 đứa học cùng lớp với nhau, kỷ niệm vui cũng có, kỷ niệm buồn cũng có.


khi tốt nghiệp PTTH vợ em thi đỗ đại học sư phạm Hà Nội 2 ( Xuân Hòa ).Em thi không đỗ ở nhà làm việc phụ bố mẹ kinh doanh buôn bán, hai đứa chúng em vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, năm 2005 vợ em ra trường chưa xin được việc em bàn đến đám cưới vợ em bảo em phải xin được việc đã anh ạ. em bảo cưới nhau rồi mình xin việc sau cũng được có sao đâu em? vợ em bảo em không thích cưới chồng khi chưa có công ăn việc làm, về nhà chồng bố mẹ anh lại phải lo cho em em ko thích.


Và rồi em cũng chờ vợ em, thế là vợ em xin được vào Trường THPT nơi ngày xưa vợ chồng em học, và như định mệnh chúng em là của nhau, năm 2007 chúng e ra mắt hai gia đình và xin bố mẹ hai bên tổ chứ cho chúng em.


Hai bên gia đình ai cũng đồng ý, ngoại thì có dể thảo, nội thì có dâu hiền. Thế là tháng 8 năm 2007 chúng em làm cơm mời mọi người chia vui và nhân chứng cho tình yêu đẹp của vợ chồng em. Ai cũng chúc mừng HP của vợ chồng em đặc biệt các thầy cô giáo cũ ai cung khen thằng này khéo lấy được vợ đẹp lại giỏi nữa.


Em thì vẫn làm chung với ông bà già kinh doanh, vợ em đi dậy học. Đến năm 2009 em xin phép bố mẹ cho mở hàng điện thoại.Từ ngày đó em biết đến kinh doanh điiện thoại.


Chúng em đã có thằng cu được 2,5 tuổi rồi.


Từ ngày cưới vợ em em yêu nhà em lắm, ko bao giờ nghĩ xấu về vợ, cho đến đầu năm ngoái em nghe được những tin vợ em ngoại tình em ko tin điều đó, em chỉ bảo họ lắm mồm họ ghen với HP của vợ chồng em nên bầy đặt này nọ. em ko tin điều đó là sự thực.


Nhưng rồi ngày hôm kia thôi, tối vợ em bảo đi công chuyện, đến nhà cái Xuân bạn em.


vợ em đi khoảng được 30p sau thì máy điện thoại em đổ chuông, đó là cuộc gọi của thằng bạn em ( Bố mẹ nó làm nhà nghỉ ), nó bảo mày đến ngay nhà tao, tao bảo, em nói em đang bận, nhưng nó bảo bận mấy cũng phải đến, bắt buộc đó. Em bảo thông cảm tao ko đến được, thế nhé.


nó lại gọi lần nữa nó bảo em là phải đến ngay, vợ mày đang ngoại tình ở nhà nghỉ bố mẹ tao này, em ko tin điều đó là sự thật em bảo nó nhầm rồi, nó bảo ko nhầm, thế vợ mày có nhà ko? em bảo ko, nó bảo thế mày đến ngay đi.


Thế là em như người mất hồn, ko tin vào những lời thằng bạn nói, em lục tung máy tính lên tìm lại danh bạ của vợ đã lưu trên máy, tìm đến Bạn Xuân, em gọi và hỏi thì được câu trả lời là : vợ em ko có ở đó


Thế là chẳng lẽ thằng bạn em nói đúng, em liền đi xe đến nhà nó, nó bảo bố mẹ nó kêu con tiếp tân đưa chìa khóa phụ phòng 302 cho em.


Trước khi đưa chìa khóa cho em bố mẹ thằng bạn bảo với em: Nếu phải là vợ cháu thì bác khuyện cháu đừng làm gì dại dột vội nhé, còn nếu không phải vợ cháu thì bác sẽ


đứng ra xin lỗi khách giúp cháu, mong khách thông cảm. Bác hy vọng rằng bác với Sơn là nhầm, nhưng mà cháu ạ bác nhìn vợ cháu là bác nhận ra ngay, cho dù rất ít gặp vợ cháu, từ ngày cháu cưới đến giờ thì có lẽ chỉ 2 hay 3 lần gặp vợ cháu thôi, nhưng dáng đi đó thì bác ko nhầm với ai hết, dù vợ cháu có bịt kín mặt đi nữa. cháu hãy bình tĩnh xử lý mọi chuyện nhé.


Dạ vâng bác ạ cháu rất bình tĩnh, bác yên tâm, bác hiểu cháu mà.


Rồi em lên em ko gõ cửa phòng mà em cho chìa khóa mở luôn, khi mở cửa vào dưới ánh điện mờ ảo của chiêc đèn ngủ, nhưng nó cũng đủ ánh sáng để em nhận ra đó là vợ em trên người không mặc gì cả.


và rồi em chỉ hỏi đúng một câu: "Vợ ơi sao lại như này vợ, anh quá tin em tình yêu anh danh hết cho em để giờ đây anh biết được như thế nào là vợ anh, là người con gái anh yêu chỉ được như thế này sao"


Rồi em đi về với tâm trang thất vong về vợ rất nhiều. về đến nhà em đóng cửa hàng vào phòng nằm và bắt đầu suy nghĩ rất nhiều......................


rồi vợ em về gọi cửa, gọi điện thoại nhưng em ko mở, em chỉ bảo: "Em đi đâu đó ngủ tạm đi, giờ anh ko muốn gặp em, mình sẽ nói chuyện sau"


và rồi em tắt máy. Đến bây giờ em vẫn ko gặp vợ để suy nghĩ xem mình nên sử sự như thế nào cho đúng đàn ông, càng suy nghĩ càng bí tắc nên em lên đây mong được sự chia sẻ của mọi người cho em điều đúng đắn nhất.


Em xin chân thành cảm ơn tất cả ace.