Giờ phút viết lên dòng này, chính thức còn hai tháng nữa mình sẽ đám cưới, mình và a cũng vừa đăng ký kết hôn và dọn về ở với nhau được một tháng.


- [ ] Mình và a quen nhau trên trang wtt luôn, yêu và đến với a cũng rất nhanh, có lẽ vì thương a quá nên mình đến với a bằng tình thương đầu tiên, và a cũng là một người khá chững chạc. Mẹ a mất năm anh 2 tuổi, một năm sau bố lấy mẹ 2. ( mẹ 2 cũng một đời Ck nhưng ko có con ) Nên khi đó mẹ 2 đã bỏ Ck, bố vì nuôi a cũng vất vả nên ngỏ ý sang hỏi mẹ 2 hoàn cảnh ko có con thì về ở với nhau rồi trông nom anh. Nhưng khi lấy bố anh thì mẹ 2 lại sinh thêm được hai anh em nữa. Có lẽ từ lúc đó, a đã trở nên thiếu thốn tình cảm rất nhiều. Anh kể? Ngày còn bé, bị mẹ mắng, mẹ đánh, a cũng ko hiểu tại sao mẹ lại phân biệt a với các em, cho đến khi anh học cấp 2, đến ngày dỗ mẹ đẻ, a nghe mọi người kể? Lúc đó a mới biết là mẹ đã không còn nữa, chắc có lẽ từ lúc đó a đã khóc rất nhiều mặc cảm rất nhiều, nên đã tạo nên tính cách a rất trầm như bay giờ. A kể? Ngày còn sinh viên, a khổ vô cùng khổ, phải đi làm thêm bảo vệ, những hôm trời mưa phùn gió bấc, ko có cái áo mưa mà mặc cứ đứng co ro, buổi tối về ngủ cũng ko có chăn mà đắp, phải mặc rất nhiều quần vào ngủ để ko bị lạnh, có lẽ vì thương a quá nên mình muốn gắn bó cuộc đời này với a. Ngày a đưa mình về ra mắt, mới thấy bố a khó tính như thế nào? Đương như lần nào a về cũng bị bố mắng, bố chửi, a cũng chỉ biết im lặng nghe chứ ko nói gì? ( lý do là vì a ra trường ko xin được việc, ở trên Hà nội làm hết việc này đến việc khác ko ra tiền) . Mình biết có lẽ vì nghèo khổ nên a có đam mê làm giàu, a đam mê kinh doanh, đó là lý do tại sao a ko xin vào cong ty nào làm. Mình cũng phải cong nhận một điều a rất chịu khó, rất chăm chỉ, nhưng a ko lanh lợi, và a thật thà quá, thành ra mọi cong việc cũng chưa đi đến thành công được. Cho đến tận bây giơ khi chuẩn bị cưới thì lo đủ khoản tiền cũng ko có. Hôm vừa rồi lại lòi ra món nợ 30tr a vay ngân hàng ngày xưa a đi làm a vay để mở rộng thị trường nhưng ko thành công, lúc này mình và a đã kết hôn rồi, bố a gọi a về và gọi mình về, rồi nói về khoản nợ đó hai đứa thu xếp trả, mình sốc lắm, chán lắm, đã nghèo chẳng có tiền giờ ôm thêm khoản nợ của Ck. Tiền ảnh, tiền nhẫn cưới a còn nai ra làm chẳng đủ. ( trong khi chú em con mẹ hai, cũng chơi bời nợ nần tiền nong hàng bao nhieu tiền, thì mẹ và bố âm thầm trả, cũng chẳng nói cho ai biết, điều này cô a nói với mình, vì cô rất thương mình và a) càng ngày mình càng thấy gđ a phức tạp, a nói a ko thoải mái khi về nhà vì mỗi lần về bố lại mắng a, vậy mình là con dâu làm sao mà thoải mái được chứ, lần nào về ăn cơm mình cũng thấy nghẹn chặt cổ ko nuốt nổi, nên mình rất sợ mỗi khi phải về quê Ck. Về phần Ck mình thì rất yêu vk, chiều vk, lo cho vk, việc nhà đều san sẻ, vk buồn thì luôn cố gắng làm vk cười, a cũng đang rất cố gắng trong cong việc nhưng có vẻ còn đang rất khó khăn , mặc dù a như thế, nhưng nghĩ đến gia đình a mình lại cảm thấy chán nản, thật sự muốn bỏ lại tất cả để về với bố mẹ, mình lấy Ck xa 200km nên nhiều lúc nghĩ chẳng muốn lấy Ck ở vậy với bố mẹ có lẽ thích hơn, bố mẹ mình thì hiền, dễ tính và rất chiều a. Còn hai tháng nữa tổ chức cưới mà mình tâm trạng chán nản, muốn chấm dứt tất cả? Muốn bỏ đi một nơi thật xa cho mọi thứ vào quen lãng. Thật sự là rất chán nản.