Chào các mẹ. Hôm nay trằn trọc mãi vẫn ko ngủ được, chắc do có điều ko vui trong lòng, lại ko biết chia sẻ với ai cả nên em muốn tâm sự với các mẹ cho nhẹ nhõm.
Vấn đề lấn cấn của em lại ko phát sinh từ khác biệt văn hoá ngôn ngữ với nửa kia của mình, mà lại phát sinh từ chính ... gia đình em. Các mẹ biết đấy, trong suy nghĩ của nhiều ng VN thì lấy chồng Tây chả khác nào chuột sa hũ gạo, Tây là phải giàu là phải tiền tiêu như nước là phải vung tay ko tiếc các kiểu.
Chồng em là một ng đàn ông bình thường, ko giàu có. Nhưng ko vì thế mà anh ấy keo kiệt hà tiện. Trong thời gian quen nhau 2 năm trước khi tiến tới hôn nhân (hiện tại tụi em đã cưới và đang có em bé) thì chồng em luôn luôn chăm sóc yêu thương em. Cả 2 vợ chồng em đều đã qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ trước đó và có con riêng, nhưng chồng em luôn cố gắng tạo điều kiện để tiếp xúc làm quen với con trai em và ngược lại. Khi đang yêu nhau, mỗi lần chồng em về thì đều thuê hotel nhưng đợt này vì đã cưới và cũng ngay dịp năm mới nên em bảo chồng về bên nhà đẻ của em ở trong thời gian 2 tháng chồng ở đây. Và đó cũng là lúc rắc rối bắt đầu ...
Đợt trước mỗi lần chồng em về đều có quà cho gia đình, riêng đợt này do em đang có bầu và do em đã nghỉ việc vì thai yếu dọa sẩy (nói chung em ko có thu nhập) nên 2 vc có bàn bạc với nhau là tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy (các chị ở nước ngoài thì biết mỗi lần đi lại tốn kém như nào rồi ý