- Con dạy vậy, con nên gửi tiền về cho ba mẹ, có khi họ cần.
- Dạ không, khi nào đi làm ổn định có hợp đồng con tính sau. Chứ giờ lương chồng con một nửa đã phải trả cho vợ cũ và cho 3 con riêng rồi. Có tháng bọn con còn không đủ ăn nữa ạ!
(Lúc này chồng ít đi công tác, lương thấp, sau này vì mâu thuẫn giữa mình và má chồng mà ảnh xin đi công tác nhiều hơn để kiếm thêm thu nhập trả tiền thuê nhà, sau đó nữa mới mượn tiền ngân hàng mua nhà. Mà bên này khó thiệt, ngân hàng phải xét thu nhập hai vc bao nhiêu mới cho mượn, đi mướn nhà chủ nhà cũng xem thu nhập bao nhiêu, ổn định không, mới cho mướn).
Sau khi mình trả lời thế thì má chồng im lặng.
Thuở mang thai:
*Mang thai 2 tháng:
- Con còn đi dạy tiếng Anh không?
(Biết rồi cứ hỏi)
- Dạ không, con nghỉ từ cả tuần nay rồi. Con mang thai gần hai tháng thì trong lúc đó hay buồn nôn mỗi ngày và người mệt lả nên con nghỉ rồi không chạy xe đi dạy được.
(Sang Pháp mình đã xin đổi bằng lái xe máy A1 ở VN đem sang nên chạy được các xe đến một trăm mấy mươi phân khối đó, xe máy chồng mình bỏ ở gara là 125 phân khối)
- Mang thai thế này rồi chừng nào đi làm. Đã nói thằng con má rồi mà nó không nghe. Ở bên này cái gì cũng tiền, tiền, tiền. sinh con ra lấy gì nuôi
- Chồng con nói có một ít trợ cấp cho bé mà má.
- Trợ cấp không đáng là bao đâu.
- Dạ nhưng trước khi mang bầu con cũng thử xin việc nhưng nói tiếng Pháp cỡ như vậy thì không chỗ nào nhận nên con và chồng bàn nhau sinh con trước, học tiếng cho tốt rồi đi học nghề, sau đó đi làm sau. Con thì là lần đầu lấy chồng và lần đầu mang thai. Má có thích thêm cháu không vậy má?
- Má có đầy cháu rồi, hai đứa của con gái lớn, hai đứa của con gái út và 3 đứa của chồng con với con C. (vợ cũ của chồng mình). Má chẳng thích thêm cháu nào nữa.
- Đứa con này là thứ tư của chồng con nhưng là đứa đầu của con ạ.
- Tiền đâu mà nuôi?
Mình im.
(Nói thêm là từ lúc đầu mới qua sống cùng chồng mỗi lần má qua mà có giấy báo trả tiền gaz và nước là má đều trình giấy và càm ràm với mình chuyện ''tiền, tiền'' và ''đi làm, đi làm'' suốt. Chồng mình trả tiền điện, internet, điện thoại bàn và thuế cho ủy ban. Bên này ngộ, già trên 65t miễn đóng thuế cho Ủy ban thành phố mình ở, nhưng hễ đứa con nào trong độ tuổi lao động về ở cùng là Ủy ban gửi giấy đòi đóng thuế. Ngộ thì ngộ nhưng ''nhập gia thì tùy tục'' mà).
- Hồi trước, mỗi lần chị C. sinh má có lặp đi lặp lại với chị ấy như vậy không?
- Không. Con nên nhớ con C. luôn luôn được hưởng nửa lương khi sau khi sinh ở nhà nuôi con.
Mình im.
Mấy lần sau má nói thêm:
- Sau đứa này có muốn sinh đứa nữa không vậy con?
- Má cứ hỏi chồng con đi ạ.
Rồi má bla...bla...bla... đại loại là sinh một đứa tiền ko có, hai đứa tiền càng ko có. Mình cũng im nốt.
Mình có tâm sự với chồng nhưng vô ích, như bao ông chồng khác, ảnh đều kêu mình mặc kệ. Chuyện sinh hay không là do vc qđ. Thiệt, lần nào sang cũng nhồi sọ như vậy sao chịu nổi. Nhưng những lời này của má là còn lịch sự chán. Sau này lời lẽ má mới ngày càng đáng sợ. Có lẽ vì thấy mình hay im vào khúc cuối hội thoại.
*Mang thai 7 tháng trở đi:
Má chuyển ''bài hát'' khác:
- Nhà cửa gì trang trí bày biện, trên kệ cao đụng trần nhà thế bụi lắm, dơ lắm!
- Dạ. Con cũng có nói chồng nhưng anh ấy muốn giữ như vậy.
- Giữ thì phải lau thường xuyên chứ con.
(Sàn nhà cách trần nhà khoảng 4 mét)
- Dạ! Hồi từ khi mang bầu 6 tháng con không lau trên cao nữa. Mà khi không mang bầu con bắc ghế cũng chỉ lau tới được kệ kế cuối, cái cuối cùng con lau không tới nên chồng lau.
Má im.
(Tuần sau má lại lải nhải tiếp y chang lời thoại trên cho cái điệp khúc lau các vật bày biện trên cao, nhưng có thêm phần phụ)
...
- Nhưng con trai má trước giờ không có biết làm việc nhà đâu, nó biết làm cái gì đâu, sao để nó làm.
- Dạ. Để khi con sinh xong đúng hai tháng con làm tất cả như trước đây.
Má im.
(Lúc mang thai tháng thứ tám má tiếp tục hát điệp khúc cũ, nhưng không quên thêm phần phụ. Hi..hi.. sau này nghĩ má chồng phải là một nhà biên tập mới đúng vì má đã hay nói lặp đi lặp lại mà toàn là thêm phần phụ không à)
...
- Đã nói con trai má không biết làm việc nhà bao giờ, nhà này thỉnh thoảng má ghé qua lau chùi dọn dẹp đó chứ!
(Hỏi chồng thì chồng lại nó chồng làm, má chỉ sắp cái này, xếp cái kia lại theo ý của má thôi vì chồng mình thay đổi vị trí theo ý chồng)
- Nhưng giờ con bầu to vầy, tám tháng rồi con chịu thôi má.
- Dơ là dơ cho thằng bé sắp sinh chứ không phải cho con hay cho đâu! Mới sinh nó chưa có đề kháng đâu!
- Con đã giải thích nhiều lần với má rồi bầu con gần sinh rồi, con không leo trèo gì nữa, má muốn thì nói anh T. (chồng mình) làm.
Thiệt, trong khi mang bầu từ tháng thứ 4 đến hết tháng thứ 7, mình họ lớp định hướng nghề 3 tháng có thực tập, mình cũng đứng lên bục, xếp hàng, kéo xe đẩy hàng trong kho ra bày lên kệ chứ bộ. Lúc đó mình thực tập nhân viên xếp hàng hóa trong siêu thị, lúc đó mình mang thai cuối tháng thứ 4 đầu tháng thứ 5.
Lần này khi chồng mình công tác về má mách
- Con H. (là mình) nói nổi nóng với má chẳng lý do gì cả.
- Tại má cứ lặp đi lặp lại suốt chuyện lau mấy thứ trên kệ cao kìa.
- Tôi nói là nói để tôi và thằng T. cùng lau cho thằng nhỏ sắp sinh.
Mình im.
Người gì đâu lật lọng thấy sợ. Tối đó mình nói chồng tại mình không muốn đấu khẩu nữa chứ má chưa hề nói là má sẽ làm cùng anh đâu. Mấy ngày nằm viện về nghe chồng nói má cùng anh lau chùi dọn dẹp phòng cho bé. Mình không biết là má cố tình làm vậy có phải để chứng minh cho chồng mình thấy lời má nói là đúng còn mình bịa đặt cho má không nữa??
Sau này nhiều chuyện nặng nề hơn mà chồng chồng mình từ chối đối chất, ba mặt một lời. Cũng tội, chồng mình bảo:
"Thôi, em nhịn, kệ má lải nhải tới lui đi. Anh không đối chất đâu. Lỡ người nói có, kẻ nói không nói thì anh biết làm sao?"