Em có chút chuyện muốn chia sẻ với chị em mong được sự tư vấn của các chị em để bớt bị stress!


Em vốn có một người mẹ chồng hiền lành nhưng mà sống vô tâm không biết biết nghĩ nhiều.


Chuyện là gần 1 năm nay vk ck em đang thuê 1 cửa hàng để làm ăn ( trước vk ck e đều làm thuê). Cửa hàng diện tích nhỏ vk ck e kinh doanh ở phía dưới phía trên có 1 gách xép để ngủ kê vừa 2 cái cái đệm. Trước giờ chỉ có 2 vk ck em và cậu nhóc 2 tuổi nhà e ở đây. Đột nhiên gần 1 tháng nay mẹ ck em lại quyết định lên đây ở cùng vk ck em và đi bán hàng rong ở khu này. Trước bố mẹ ck em buôn bán ở tỉnh khác, gần 1 năm nay thì ở với vk ck anh ck và buôn bán ở đó khác tỉnh với vk ck em đang ở và 2 tháng trước ông bà quyết định về quê sửa cái nhà 2 tầng cũ bảo là về sửa xong rồi 2 ông bà hưởng tuổi già, chỉ buôn bán túc tắc ở quê được đồng nào hay đồng ấy thôi.Ngôi nhà khi sửa xong rất đẹp đẽ đất đai lại rộng rãi. Nhưng giờ xong bà lại quyết định lên trên này với vk ck em bảo bán hàng cho gần và dễ bán hơn ở quê. Giờ vk ck em lâm vào hoàn cảnh dở dở ương ương bất tiện vô cùng. Ck e thì không bao jo có ý kiến gì vì ck em rất quý và thương bố mẹ cho dù vk ck có bị bất tiện đến đâu. Em thì em không thể chịu nổi cái cảnh như thế này. Chắc các chị em đều hiểu vk ck trẻ thì cần sự riêng tư như thế nào đúng không ạ?


Hôm đầu bà mang xe hàng từ chỗ vk ck ông anh ck xuống nhà em bà bảo chỉ bán nốt chỗ này cho hết hàng rồi thôi về quê bán hàng khác.Sau đó 2 hôm bà về quê chơi hội mấy ngày xong lại lên trên này bán hàng, khi bà đã lên trên này bán hàng được hơn chục ngày và thỉnh thoảng lại nhập thêm hàng để bán, em thấy khó hiểu và không thấy bà nói gì về việc bán hàng ở đây lâu dài hay là tạm thời nên một hôm trước khi đi ngủ ( lúc ấy em và mẹ ck em lên gác ngủ trước ck em vẫn đang trông quán ở dưới) em hỏi mẹ ck em là " mẹ có dự định bán hàng lâu dài trên này không ạ?" mẹ ck em bảo là " ừ bán hàng lâu dài đấy". Em bảo" thế để vk ck con sắp xếp chỗ ngủ nghỉ cho hợp lý". Vì hiện tại là cả nhà em và mẹ ck đều ngủ chung trên gác xép.Khi nghe e nói thế mẹ ck em bảo " ngủ thế này cần phải sắp xếp gì nữa". Em nói thẳng luôn" con chia sẻ với mẹ thực lòng vk ck con còn trẻ cần có sự riêng tư nên không thể nằm như thế này mãi được." Đấy các chị e có thấy ý thức của mẹ ck em đến đâu không. Thực sự không phải vì là mẹ ck mà e có thành kiến đâu. Ngoài việc bất tiện trong việc cần có sự riêng tư khi ngủ nghỉ ra thì mẹ ck em ở với vk ck em e không có ý kiến gì cả.


Ấy vậy mà không hiểu bà nghĩ gì mà nằm khóc các chị ạ. 1 lúc dậy rửa mặt e biết ngay là lại khóc rồi, vì e biết mẹ ck e mau nước mắt lắm, hơi 1 tý là lại khóc ngay. Thế là khi bà lên nằm lại em ngồi ngay dậy bật điện sáng lên hỏi làm sao mẹ khóc con nói thế mẹ nghĩ gì mà mẹ lại khóc. Ck e thấy thế lên hỏi 2 mẹ con nói chuyện j? em nói j mà mẹ khóc? Em thuật lại cho ck em nghe từ đầu đến cuối. Xong e cũng nói thẳng nói nhiều. Em bảo mẹ là mẹ nếu chúng con nói j mà mẹ thấy chưa đúng thì mẹ nói ra để chúng con biết. Đây mẹ không nói mà mẹ nằm khóc thử hỏi nếu ng khác không hiểu đầu đuôi câu chuyện thì sẽ nghĩ vk ck con đối xử với mẹ ntn mà mẹ lại vậy. Con cũng bảo với mẹ là con chia sẻ với mẹ việc vì sao con cần sắp xếp chỗ ngủ cho hợp lý. Vì vk ck con còn trẻ chúng con cần có sự riêng tư có chúng con ngủ nhiều khi cũng phải thủ thỉ nói chuyện, ôm nhau âu yếm và những vấn đề khác nữa chứ.Đấy con nói thế có gì sai làm mẹ phật lòng thì mẹ nói ngay đi.


Mẹ ck e bảo là do ck em bảo mẹ lên trên này bán hàng cho gần đi lại cho đỡ vất vả nên mẹ ở trên này bán chứ không mẹ cũng dự định bán ở quê. Mẹ tưởng vk ck tự bảo nhau rồi". Em bảo " đó là ý kiến của ck con tham gia với mẹ, còn quyết định là ở mẹ, mẹ quyết định thì mẹ chỉ cần nói với vk ck con để chúng con thu xếp . Do không thấy mẹ nói gì nên con mới hỏi". Mẹ là mẹ mẹ quyết định như thế nào thì chúng con theo như thế.


Sau đêm hôm ấy ngày hôm sau ck em và mẹ ck cùng về quê ăn cỗ 2 ngày thì lên. Và cho dù e có nói rõ như thế nhưng bà vẫn quyết định ở trên này. Bà quyết định vk ck em làm con thì phải chấp nhận theo thôi chứ chẳng nhẽ đuổi bà về thì không đúng đạo lý.


Nhưng em bực lắm, bà gần 60t rồi mà không biết suy nghĩ trước sau gì cả. Bây giờ ở quê có 1 mình ông nhà cửa rộng rãi đẹp đẽ bà không ở cũng ông hưởng thụ tuổi già. Vì giờ ông bà có phải lo gì cho con cái nữa đâu mà ông bà cũng có khoản tiết kiệm kha khá rồi. Bà lại lên trên này để ông ở nhà 1 mình để ở cùng vk ck em trong khi chỗ ở của vk ck em đã chật chội rồi. Con cái nghĩ cho mình thì đáng lý ra mình cũng phải nghĩ cho con nó chứ. Vk ck trẻ cần sự riêng tư chứ. Em nói thật gần 1 tháng nay mẹ ck e lên trên này là vk ck e nghỉ hẳn cái khoản ân ái. Lên giường là chỉ nằm ngủ thôi.


Em giờ ức chế lắm nhưng không biết phải làm thế nào? Có chị em nào rơi vào hoàn cảnh như e không ạ?