Tự dưng mấy hnay trên mạng ngập tràn mấy tin về ng thứ 3 này nọ làm em lại tự nhớ đến chuyện của mình. Việc làm đầu tiên mà em thấy ân hận!! Nhiều lúc em cũng buồn mà chẳng chia sẻ đc với ai. Tự dưng hnay lại nằm suy nghĩ nhiều thấy buồn lắm, nên chia sẻ lên đây cho nhẹ bớt lòng!!
Em đã từng quen 1 ng, cũng tình cờ quen đc ng ta. Ko có bạn chung gì hết cũng chưa hiểu gì về ng ta. Chỉ là thấy đấy là 1 ng lịch sự và cũng ân cần nữa. Đôi khi cảm thấy đc chăm sóc và lúc ý là khoảng thời gian mà em gặp nhiều chuyện buồn trong cuộc sống. Rồi ng ta cũng bày tỏ là thích em và dành rất nhiều sự quan tâm với em. Anh ta hơn em 9 tuổi và lại rất galant, hay hỏi thăm và quan tâm đến em. Em lúc ấy thật ngu ngốc khi tin từng lời anh ta nói. Thời gian đó anh ta đã 32 tuổi và lúc đó anh ta đang theo đuổi em, ngày nào cũng ntin gọi điện, luôn luôn hỏi han xem em đang làm gì ăn cơm chưa, em đang đi làm cũng gọi đt hỏi thăm này nọ, em lúc đầu thấy phiền lắm, nhưng rồi tự dưng thành quen, quen với việc có ng chờ mình, có ng quan tâm đến mình, lúc nào em cũng nghĩ là ko cần ai phải quan tâm và ko cần sự thương hại, nhưng tự dưng có ng quan tâm đến mình như thế, lại thấy vui vui, rồi dần dần em lại có tình cảm vs anh ta. Nhưng em luôn thắc mắc là sao anh đã 32t rồi mà anh chưa có vợ hay sao? Thì anh ta nói rằng là trc đây anh yêu 1 ng nhưng đã chia tay, từ đó đến h chưa yêu thêm ng nào cả. Em đã tin 100% và ko mảy may nghi ngờ dù chỉ 1 lần. Em dành hết tình cảm và niềm tin đặt vào anh ta. Khi cảm thấy an toàn và dành hết tình cảm cho 1 ng, tuyệt đối tin ng ta, sẽ làm bản thân mình cảm thấy sợ mất đi ng đó, em đã làm như thế. Em chưa bao h có thể nghĩ là mình lại bị lừa. Chưa bao h nghĩ như vậy.
Rồi em vs anh ta cứ bên nhau êm đềm như thế, ko có chuyện gì xảy ra. Vì em ko hề nghi ngờ, ko hề tìm hiểu, đôi lúc anh ta nói sẽ dẫn em đến gặp bố mẹ anh ta. Em ở hà nội, còn bố mẹ anh ta ở lạng sơn, nhưng em nói anh ấy phải đến gặp gia đình em trc chứ em là con gái em sẽ ko đi đến nhà anh ấy trc đâu. Anh ấy nói khi nào có thời gian sẽ sắp xếp để gặp. Em nói có thể bớt 1 buổi đi chơi để gặp là đc đâu cần sắp xếp gì đâu. Anh ta luôn tìm cách từ chối. Cách từ chối tốt nhất anh ta có thể nghĩ ra là lợi dụng lòng tốt từ em. Thật hèn hạ và buồn cười khi em tin. Anh ta nói anh ta đang rất khó khăn. Công việc ko thuận lợi, bị mất hết tiền vì giúp đỡ anh em thân thiết, giờ tay trắng nên phải làm lại từ đầu, hãy cho anh thời gian, cùng nhau vượt qua rồi anh sẽ cưới em :)))) em đã tin như 1 con ngu!!
Cho đến 1 ngày, em cứ ngồi sau xe anh ta thao thao bất tuyệt kể về những chuyện làm em vui, những thứ em muốn làm, muốn cùng anh ta làm cái này cái kia, thì tự dưng anh ta lại nói vs em là trc h anh nói dối em đấy. Anh đã từng có vợ nhưng bây h đã ly hôn rồi và anh ta còn có 2 đứa con nữa chứ. Lúc đấy em ko thể diễn tả đc. Như 1 con dao đâm thẳng vào tim. Cảm giác bị phản bội, cảm giác thất vọng, cảm giác đau đớn, tức giận, ko thế diễn tả nổi, lúc đó em cố bình tĩnh hỏi tại sao anh ta lại lừa dối em, thì anh ta khóc lóc và van xin em tha thứ, anh ta nói là vì anh ta sợ em sẽ từ chối anh ta :))) anh ta đúng đấy, em mà biết thì em sẽ ko bao h đi chơi hay thậm chí là kết bạn vs anh ta. Nhưng em đã về suy nghĩ, và sau đó quyết định tha thứ. Vì ít nhất là anh ý đã thành thực, lúc đó em cảm xúc lẫn lộn lắm, ctay ngay thì ko thể, em buồn lắm, ko dám nói vs ai, buồn và tủi thân. Sau đó khi em lấy lại đc bình tĩnh, thì em quyết định chấp nhận, em đã nghĩ là mình có thể đến vs anh ta và chấp nhận cả việc anh ta đã có 2 con. Đấy thực sự là quyết định khó khăn. Sau lần ý em thấy thông cảm cho anh ấy hơn. Cảm thấy là anh ấy giành quyền nuôi con cộng thêm lại bị mất tiền này nọ, cviec lại ko thuận lợi nữa, chắc anh ấy vất vả lắm, nên những lần đi chơi đi ăn, em giành phần trả tiền, để anh ấy đỡ tốn, em còn đi đón anh ta khi đi chơi nữa vì anh ta nói ko có xe. Nói chung em rất thông cảm cho anh ta.
Cho đến 1 lần em gọi đt cho anh ta. Vì thấy cuộc gọi nhỡ của anh ta, nên em gọi lại. Bên kia là cô của anh ta nghe máy và cô ấy ko hề biết đến em, trong khi anh ta nói là anh ta luôn kể về em, thì khi nghe máy cô ấy lại nói tên 1 ng khác. Đột nhiên em mới giật mình, em nhận ra là chưa bao h em hỏi kĩ về quá khứ của anh ta, chưa bao h tìm hiểu, vì từ lúc quen nhau anh ta đã luôn nói là ko muốn nhắc về chuyện buồn, nên em sợ anh ta buồn và ko bao h hỏi. Em luôn nghĩ cho anh ta và chưa bao h em tìm hiểu. Đến mạng xã hội như facebook anh ta cũng nói anh ta ko dùng, vì anh là ng lớn ko trẻ con như em :)))) em cũng ko nghi ngờ, nhưng sau khi nghe cô anh ta gọi tên 1 ng con gái khác, em đã nghĩ mình phải tự tìm hiểu. Em đã tìm đc fb anh ta và cả vợ mà anh ta nói là vợ cũ. Và anh ta đúng là đồ 2 mặt. Em đã khóc, mắng, giận, dỗi anh ta, em đòi chia tay, nhưng anh ta van xin. Lẽo đẽo theo em. Khóc lóc nói là em phải hiểu cho anh là anh đã ly hôn rồi, nhưng ng đấy cứ níu kéo. Anh ta tiếp tục nói dối và lừa em. Nhưng tình yêu nó khó nói lắm. Em ko thể dứt ra ngay đc.
Rồi em quyết định sẽ liên lạc vs vợ của anh ta. Để hỏi xem là tại sao cứ làm khổ anh ấy. Anh ấy đã khổ lắm rồi (lúc ý em vẫn nghĩ anh ta khổ, vì anh ấy nói xấu vợ và chửi vợ rất nhiều đến em cũng thấy chị ta ác). Anh ta ko hề biết là em sẽ liên lạc chị vợ. Em cũng ko nói gì mà cứ tự liên lạc. Và chị ta rất bất ngờ khi biết anh ta có ng yêu là em và hỏi em rất nhiều. Em nói chị ấy ko cần hỏi nhiều, em sẽ ko bao h làm cái việc phá gia đình chị ý nếu chị và anh ấy chưa ly hôn. Nhưng chị ấy lại ko đồng ý, chị ấy nói em đừng ctay anh ấy, hãy cứ đòi anh ấy cưới, em chỉ cần gửi tin nhắn anh ấy chat vs em cho chị, để chị biết anh ấy nghĩ gì về chị. Em sợ chị ấy buồn nên nhất định ko gửi. Nhưng rồi chị ấy cứ nài nỉ nên em lại gửi cho chị ý 1 ít. Những đoạn mà anh ấy ít chửi chị ấy nhất. rồi chị ấy nói em đừng ctay anh ấy nếu anh ấy chọn em thì chị ấy ko níu giữ. Lúc em nghe chị ấy nói thế. Cái sự ích kỉ ấy trong em nó lại muốn giữ lấy cái ng mà mình đã đặt trọn niềm tin, vs hi vọng là ko mất anh ta. Em cũng ko hiểu sao em lại như thế. Có thể mọi ng nói em ngu, nhưng lúc ý thực sự em rất mù quáng. Rồi ngay hôm sau anh ta đột nhiên tức giận vs em và nói em là đồ phản bội. Em mới nghĩ ai mới phản bội. Em cũng ko biết anh ta nghĩ j mà nói em thế. Hoá ra chị vợ đã nói vs anh ta là em nch vs chị ấy. Em ko biết tại sao chị ấy lại làm thế. Chị ấy nói sẽ nhường anh ấy cho em và ko cần ng phản bội. Nhưng nếu chị ấy nói là em đã gửi đống tin nhắn ấy cho chị ấy thì em sẽ bị anh ấy chửi mà. Em thấy hơi buồn nhưng thôi. Em cũng ko muốn làm ảnh hưởng gia đình ng khác. Nên em đã cố gắng vứt bỏ hết cảm xúc của mình. Buồn lắm . Anh ta lại níu kéo. Nhưng lần này em dứt khoát. Anh ta nói làm bạn cũng đc. Em cũng ko đồng ý. Em xoá hết mọi thứ về anh ta. Ảnh, tin nhắn, những kỉ niệm từng có vs anh ta em thường nhặt nhạnh những thứ nhỏ nhỏ cất giữ lại em cũng vứt bỏ. Em đã im lặng và cắt đứt liên lạc.
Đúng là tjan có thể chữa lành những nỗi đau. Em quên dần đi. Thi thoảng em khóc vì sao em lại tin ng thế, ngu như thế. Nhưng rồi đến h nghĩ lại. Anh ta ko hề xứng vs những j em đã dành cho anh ta. Anh ta thật hèn nhát. Nhiều lúc em muốn gọi đt chửi. Nhưng em ko muốn anh ta nghĩ là anh ta còn nằm trong suy nghĩ của em. Anh ta chẳng là cái gì cả. Loại đàn ông như thế, ko đáng làm đàn ông, hèn nhát và dựa vào sự thương hại của ng khác. Lợi dụng và đáng ghét. Rồi chị vợ nói vs em là bt những ng khác mà biết em là ng yêu của chồng ng ta ng ta sẽ đánh em vs chửi em. Nhưng chị ấy sẽ ko làm thế vì chị ấy ko muốn làm thế. Nhưng em thực sự thấy em ko hề có lỗi. Em nch vs chị ấy đàng hoàng và ko hề làm gì hại đến chị ấy. Nhưng chị ấy dùng lời lẽ coi thường em và tỏ ra dạy dỗ em. Em ko hiểu em làm gì sai cơ chứ?
Có thể mọi ng sẽ chửi em, nhưng thực sự em ko thấy em có lỗi. Em thấy mọi ng chửi ng thứ 3 rất nhiều nhưng cùng là con gái vs nhau. Em nghĩ rõ ràng lỗi là ở người đàn ông. Tại sao họ luôn đc tha thứ. Còn ng phụ nữ lại phải hứng chịu hết. Mọi ng luôn bất công bằng như vậy, phải nhường nhịn cam chịu để làm gì, rồi lúc nào cũng than làm con gái khổ. Lúc mà vô tình rơi vào hoàn cảnh ng thứ 3 thực sự rất khó khăn trong việc phải ngăn lại cái tình cảm của mình. Khó nói lắm, tất nhiên là việc phá hoại gia đình ng khác là sai, nhưng đôi khi do gia đình của những ng kia đã ko hạnh phúc, thì mới có ng thứ 3, chứ nếu ng đàn ông ko đồng ý, thì đâu có ng thứ 3 đâu. Còn cái ng chồng mà đã bỏ vợ theo ng khác, thì chả việc gì phải níu kéo, tính cách của 1 ng sẽ ko bao h thay đổi, chỉ là họ cố gắng để phù hợp hoàn cảnh, chứ nó đã là bản chất của ng ta thì đừng mong chờ ng ta thay đổi. Theo em nghĩ thì thay vì phải ghét bỏ cái người phụ nữ kia thì việc mình sống vui vẻ và mặc kệ họ thì sẽ vui hơn. Họ có thể cướp ng đàn ông này thì 1 ngày nào đó cũng sẽ có ng lại cướp anh ta đi thôi. Đôi khi họ cố tình hay vô tình chen vào gia đình ng khác, nhưng họ đc sự ủng hộ từ cái ng quan trọng nhất chính là ng đàn ông mà, nên đổ lỗi hết cho họ cũng hơi bất công. Chả lẽ cứ là đàn ông thì được phép siêu lòng ?
Em đã từng phải bị đau khổ khi bị lừa nhưng thôi anh ta đã dạy cho em 1 bài học mà em sẽ ko thể nào quên đc.
Đây chỉ là những suy nghĩ, bức xúc bị dồn nén sau 1 tjan vượt qua đc nó và nghĩ lại thôi, vì ko có ng chia sẻ nên đành viết lên đây vì đôi khi những ng lạ lại cho mình cái nhìn khách quan hơn.