Xin hỏi các Mẹ về cách khắc phục tâm trạng khi toàn ở nhà 1 mình
Nhà em chỉ 2vc với nhau, bmc ở xa, 1 năm mới về thăm 2,3 lần. ax em là người Nhật, nên sau khi sang Nhật, chỉ có lên mạng hoặc lúc chat với mẹ em em mới dùng đến tiếng Việt. Thời gian đầu nhớ nhà nhanh chóng qua đi, em cũng đã quen với cuộc sống mới, nhưng hay buồn vì ax đi làm nhiều, em toàn phải ở nhà 1 mình.
ax em sáng đi từ 7h15, tối thì thường sau 9h mới về, nhiều hôm 10h, 11h, có những hôm 12h, 1h sáng mới về, do đặc điểm công việc là phải hoàn thành ngay trong ngày, để kịp hôm sau tàu xuất cảng. 2 tuần được nghỉ 3 ngày cuối tuần (có 1 thứ 7 phải đi làm).
Em hiện đi học tiếng vào các buổi sáng, chiều ôn bài, lượn wtt, tối nấu cơm. Nhưng tâm trạng buồn thì không thể nào thoát nổi, mặc dù đã gần 1 năm rưỡi rồi. Nhiều lúc, em chán, chả muốn làm gì cả. :Crying: Tâm sự với ax thì ax cũng buồn vì thấy khổ thân em, rồi cứ muốn bỏ việc, tìm việc khác ít thời gian hơn. Nhưng em nghĩ việc nào cũng vậy thôi, đều cần làm thêm ngoài giờ, nên cứ động viên ax làm tiếp, và không dám tâm sự về chuyện này với ax nữa. Bên nhà em em cũng không nói gì, vì sợ bố mẹ thương em, lại buồn.
Các Mẹ thời gian đầu mới ra nước ngoài hoặc mới lập gia đình thế nào ạ? có bị giống em không ạ? Các Mẹ đã khắc phục bằng cách nào ạ? Làm ơn chỉ cho em với! :Rose: