Chào cả nhà lại là em châu đây , không biết cả nhà có nhớ em không nhỉ ? Dạo này em không đăng bài vì rất bận và cần chữa lành trái tim mình , có ai nhớ bài viết kể về câu chuyện tình yêu của em với T không ? Thật ra thì em vẫn chẳng thể quên anh ấy , sau chia tay bọn em có nói chuyện lại nhưng chưa có cơ hội để nói hết những thứ mà trước đây chưa được nói , dạo này anh bị mất tài khoản facebook em cũng tìm nhưng không tìm được facebook mới của anh , mà e ngại đi hỏi lắm . 

Em lên đây chỉ để tâm sự , nói hết những thứ trong lòng mình. Trưa nay em ngủ 1 mạch đến 3h30 luôn , giờ dậy rồi lại khóc vì em đã có 1 giấc mơ mà chẳng thể quên , nó thật quá khiến em chẳng thể nào quên được , đương nhiên là không thể nhớ rõ chi tiết được nhưng em đã mơ thấy T học cùng lớp với em , trong tình yêu nhiều cái nhỏ nhắt cũng có thể làm mình vui , em ngồi cạnh chứ trêu anh bảo viết chữ " yêu châu" vào vở đi cũng viết cơ , nhiều chi tiết lắm có cả chi tiết có người xen vào khi bọn em hạnh phúc nhưng nếu chỉ như thế em đã không kể . Như một quy luật tự nhiên vậy , T trong giấc mơ cũng bỏ rơi em thêm 1 lần nữa , em chỉ nhớ là trong giấc mơ T bị bệnh nặng và không thể duy trì được lâu hơn nữa , em cũng khóc trong giấc mơ , nắm tay và ôm lấy T , trao những nụ hôn cuối trong giây phút cuối của cuộc đời nhưng giấc mơ lại chuyển cảnh vẫn là khung cảnh ấy nhưng không còn T nữa , giữa chốn đông người em nhìn xung quanh tìm kiếm T , chạy khắp nơi để tìm sau đó em gặp được bạn thân của T em hỏi thì bạn thân T không trả lời chỉ lắc đầu 

Câu chuyện của em có thể nhảm nhí nhưng nếu ai ở trong hoàn cảnh của em rồi cũng sẽ hiểu , cứ nghĩ rằng nỗi buồn cũ đã đi qua nhưng rồi vào 1 ngày đẹp trời nó lại quay lại..