Vạn sự tùy duyên


Tất cả thuận theo tự nhiên


Ko cưỡng cầu sẽ ko phiền, ko lo


Nhân duyên là thứ Trời cho


Hợp hay tan lại chẳng do ý Trời


Bên nhau một kiếp, một đời


Hay vài năm lại nói lời chia tay ?


Duyên phận dài ngắn ai hay ?


Cuộc đời ai biết rủi may thế nào ?


Hôm nay gặp mặt thì sao ?


Trăng tròn, trăng khuyết đã bao nhiêu kỳ


Một khi đã lỡ mất đi


Buồn rầu, ủ rũ làm chi hỡi người


Chẳng qua duyên phận mỏng thôi


Đừng cố níu giữ để rồi thêm đau


Có duyên bèo nước được nhau


Hết duyên rã đám chuyện đâu bất ngờ


Nếu cố tính toán, so đo


Quá nhiều thì sẽ tạo cho chính mình


Một loại ràng buộc vô hình


Chẳng còn tự tại trong sinh mệnh này


Lúc cần phải biết buông tay


Cho dù nuối tiếc, đắng cay lúc đầu


Nếu như mê lạc quá lâu


Sẽ thành gánh nặng khắc sâu trong lòng


Mất rồi hãy cứ thong dong


Đừng đi giành giật, đừng mong đoạt về


Cũng đừng cố chấp, u mê


Sinh ra oán niệm tràn trề tâm can


Phật dạy phải giữ tâm an


Dù cho sống giữa muôn vàn bão giông


Đời là sắc sắc không không


Tùy duyên định đoạt cho lòng an nhiên ./.


webtretho