Lúc đang viết bài này là tâm trạng đang rất chán chường, có những ngày ta chẳng muốn làm gì, ta lười đến mức không buồn dậy và đi đánh răng! Rồi vòng xoay cơm áo gạo tiền lại lôi thân ta dậy, đi làm một cách vô định , Không phương hướng!
Là những lúc mệt mỏi muốn dựa vào ai đó thở dài thôi cũng khó, xung quanh không có ai dựa sao dám gục ngã, là đôi khi muốn nhõng nhẽo chút lại thấy quá xa vời.
Chẳng cần gì nhiều với một cô gái 28 t vẫn chưa chồng, cần ai đó hiểu và thông cảm!
Cần ai đó đi cùng, đi xa , đi chậm chậm bên nhau chứ không cần nồng nhiệt rồi vội vàng rời xa !