Cách đây năm tháng , một người đàn ông đã đến nhà em chơi . Anh ta hơn em vài tuổi . Hôm đó cũng là ngày bô mẹ em đi vắng . Em đã bị hãm hiếp . Mọi thứ đối với em lúc đó thật tệ hại . Em đã rất cố gắng nhưng không thể phản kháng được, em thực sự kiệt sức . Đau đớn dày vò khắp cơ thể em ,nhiều lúc nhìn lại em cảm thấy cơ thể ấy thật đáng ghét . Năm tháng qua cũng là một cực hình đối với em , em bỏ bê mọi thứ và không ngừng nghĩ đến nó. Trước đây em là một cô sinh viên vô tư , hoạt bát . Em cảm thấy ông trời đã cho em một cuộc sống đầy đủ hơn bạn bè nhưng lại lấy đi của em một nỗi đau và nhục nhã vô cùng lớn . Hằng ngày em đến trường ,sau đó là ra về, đêm đến không ngừng nghĩ về nó . Em không thể kìm được nước mắt mình . Nhiều lúc em đã nghĩ đến cái chết nhưng em không thể làm được mẹ em bị bệnh tim và em cũng là đứa con duy nhất trong gia đình . Em không muốn họ biết sự thật này và chôn chặt nó trong lòng. Em lo sợ tất cả những rủi ro sẽ xảy ra , em sẽ mất đi người thân yêu và có lẽ nó có đau gấp mấy lần nỗi đau kia .Em đã quá mệt mỏi với nó và quyết định chia sẻ với mọi người trên trang web này -những người bạn tinh thần của em hãy cho em một lối thoát .