Thật sự giờ k biết phải nói sao, em sn 86, ng yêu sn 87. Em kém về ngoại hình, nhưng cũng có học hành tử tế, công việc biên chế nhà nước dù lương rất thấp. Em yêu anh được 1 năm, k hề được quan tâm gì cả. Bất kể ngày lễ gì, từ 14/2, 20/10, sinh nhật, em đều lủi thủi một mình. Trung bình 10 ngày chúng em gặp nhau 1 lần, tiền đi ăn thì chúng em share. Bọn em đã từng XXX rồi. Rất nhiều ng khuyên em nên chia tay nhưng thật sự ở cái tuổi này em k dám bắt đầu trong mạo hiểm.


Và rồi bọn em quyết định cưới. Tết vừa rồi 2 gia đình đã gặp nhau và ấn định ngày cưới. Sẽ k có j đáng nói nếu như a bảo là a chẳng có đồng nào đâu, cưới thì em lo hết. Và từ A đến Z em phải lo cả, kể cả tiền mời bạn bè a về nhà chơi trước tết, làm vài mâm cơm cũng là em lo. Ảnh cưới, để tiết kiệm, em chỉ dám chụp đúng 1 kiểu và phóng to ra cho cả 2 nhà. Tiền làm thiệp cưới, để tiết kiệm, em chọn kiểu đơn giản nhất. Tự mình lên danh sách các kiểu, em thấy mệt mỏi lắm.


Người yêu em làm trong ngành y, nhưng học hành k đến nơi, thỉnh thoảng đi theo xe cấp cứu trong các ca trực. Giờ rảnh thì a bảo a chạy uber, chạy grab 2 bánh để kiếm thêm tiền. Vậy mà em k hiểu sao đi với em a luôn bảo a k có tiền.


A còn nhiều lần vay mượn tiền của em mà chưa thấy trả, lương em có 3 triệu thôi, nên mỗi tháng a vay tiền là em mệt mỏi xoay tiền :(.


Và có lẽ chuyện này mọi người sẽ bất ngờ, để tiết kiệm a bảo cưới xong mỗi người một nơi. Vì a ở trên văn phòng khoa miễn phí, mà k thể cho em ở cùng được, nên a cứ ở đó. Còn em cứ chấp nhận ở xa một chút cho giảm tiền trọ. Mỗi tháng khi nào nhớ thì a sẽ về ở cùng em.


Thật sự em rối trí lắm. 2 nhà đã gặp nhau rồi. Và em chưa từng yêu ai. Đây là tình yêu đầu của em, là ng con trai đầu tiên chú ý đến em.


Em biết làm sao? Chỉ còn 1 tháng nữa là cưới rồi, em loay hoay trong mớ hỗn độn của cuộc đời mình. Thương cả gia đình em nên em phải giấu đi nhiều điều lắm.


Ai cho em xin lời khuyên với???