Thời gian gần đây xảy ra những vụ việc học sinh ngỗ nghịch, phản ứng thái quá với giáo viên khiến nhiều người cảm thấy lo ngại. Trước tâm lý ‘trước tiên phải bênh vực con mình’ của một số phụ huynh càng làm cho thầy cô giáo cảm thấy khó xử trong việc dạy dỗ, uốn nắn học trò của mình.
Một số giáo viên cảm thấy giờ đây mình không còn cách nào để có thể khiến học sinh sợ, chỉ còn biết im lặng cho qua mọi chuyện để tránh xảy ra những rắc rối không đáng có. Nhiều người thấy đồng cảm với những nỗi lo của giáo viên được đăng trên VNN, có thể thấy rằng nghề giáo hiện này có nhiều rủi ro có thể xảy đến. Chia sẻ về những trăn trở của mình, cô N.H.T, giáo viên một THCS ở Thái Bình, cho biết: “Giáo viên phạt học sinh bằng thước, mời ra khỏi lớp bị coi là quá đáng, còn không làm gì lại bị nói kém chuyên môn. Cho nên, khi gặp học sinh ngỗ nghịch, đa phần giáo viên đều mắt nhắm, mắt mở cho xong chuyện”.
Gần 20 năm trong nghề, cô T. cho rằng “chưa bao giờ, giáo viên phải khép mình đến thế”. Theo cô T., trước đây, chuyện giáo viên phạt học sinh bằng nhiều hình thức như đứng góc lớp, úp mặt vào tường… không phải hiếm. Thậm chí, nhiều phụ huynh khi được giáo viên mời lên trao đổi còn ủng hộ thầy cô phạt nặng nếu con mình không ngoan.
Vụ việc giáo viên hớt tóc học trò đã nhận về nhiều ý kiến trái chiều - Ảnh chụp màn hình clip: TNO
Tuy nhiên, cô T. thừa nhận, giờ đây chính cô cũng không dám áp dụng những hình thức phạt như thế. “Học sinh bây giờ cấp 2 đã có điện thoại di động. Giáo viên cũng không thể kiểm soát những gì các em đăng tải hay chia sẻ trên mạng xã hội. Dù đôi khi giáo viên phạt với mong muốn học sinh thay đổi, nhưng lại bị các em quay video, thêu dệt cả những chi tiết không có thực. Người không chứng kiến toàn bộ câu chuyện rất dễ hiểu khác đi, sau đó quy chụp giáo viên không đủ năng lực xử lý, không có chuyên môn đứng lớp”, cô T. ngậm ngùi.
Muốn phạt trò nhưng lại sợ bị quay video, theo cô T., khi không thể xử lý được, cách duy nhất là… mặc kệ. Chưa gặp trường hợp học sinh thách thức lại giáo viên, nhưng cô T. cho rằng, trong trường hợp này, nếu không kiểm soát được cảm xúc, không có những phương pháp xử lý sáng suốt, tất yếu sẽ dẫn đến những hành vi thiếu chuẩn mực.
“Càng ngày, nghề giáo càng trở thành một nghề nhiều rủi ro. Giáo viên không còn ‘biện pháp’ nào khiến học sinh thấy sợ mà chú tâm học hành. Và dù có làm gì chăng nữa, giáo viên vẫn sẽ là người bị quy trách nhiệm cuối cùng”, cô T. bày tỏ trăn trở.
Trong khi đó, đối với cô Hà Phương, giáo viên một trường THCS ở Vĩnh Phúc, ra trường đi dạy đến nay hơn 2 năm, có những khi đi dạy, học sinh quậy phá gây ức chế, nhưng giáo viên không biết phải làm thế nào để xử lý cho phù hợp. “Đôi khi ở nhà con không ngoan, bố mẹ có thể trách mắng rất nặng, nhưng đến trường, cô giáo chỉ khẻ 1 thước cũng có chuyện ngay”.
“Học sinh giờ đây có quyền cao hơn rất nhiều, giáo viên thậm chí còn không được la mắng. Nhiều khi tức phát khóc nhưng cũng không biết làm thế nào. Nếu không thể khuyên răn, tôi thường chọn biện pháp mạnh hơn như lập biên bản, cảnh cáo cho nghỉ học có thời hạn nhằm răn đe, khiến học sinh thấy sợ mà sửa lỗi”, cô Hà Phương chia sẻ.
Nhiều giáo viên cảm thấy áp lực khi dạy dỗ học trò của mình - Ảnh minh họa: Pexels
Cô giáo này cũng cho rằng, hiện nay, giáo viên đang phải chịu quá nhiều áp lực. Ngoài việc phải hoàn thành bài vở, sổ sách, giáo viên còn phải căng mình cân nhắc trong cách ứng xử với học sinh mà phần lớn đang được phụ huynh quá bao bọc.
“Nhiều cha mẹ sẵn sàng bảo vệ con bất chấp, thậm chí kiện lại giáo viên nếu dám đụng vào con em mình. Học sinh khi biết mình được bao bọc và bảo vệ, càng trở nên không nghe lời, thiếu tôn trọng thầy cô. Do đó, nhiều giáo viên bây giờ có phần chán nản trước những trường hợp học sinh khó uốn nắn”, cô giáo này cho biết.
Trường hợp của cô M.T.Q (giáo viên THPT tại Hà Nội) thì có phần đáng chú ý hơn. Từng trách mắng một học trò vì không chịu làm bài về nhà nhiều lần, cô Q. bị học trò lớn tiếng phản ứng lại, thậm chí có hành vi vò nhàu quyển vở trước mặt cô giáo và cả lớp.
Cô Q. sau đó đã kiến nghị việc này lên ban giám hiệu, nhà trường quyết định hạ hạnh kiểm của học sinh này xuống mức trung bình trong một kỳ. Tuy nhiên, để “trả đũa” cô giáo, nam sinh đã có hành vi tháo van xe của giáo viên.
Dù sự việc này diễn ra cách đây nhiều năm, nhưng cô Q. cho rằng, đó là lần đã khiến cô cảm thấy cần khéo léo trong việc dạy dỗ học trò. “Khi ấy, nếu em học sinh này không tháo van xe mà chọn những cách mạnh hơn để “trút giận” thì không biết hậu quả sẽ ra sao?”, cô Q. không khỏi lo lắng.
Theo cô Q., với những học sinh cá biệt như vậy, dù dùng thước hay mời ra khỏi lớp, cũng không mấy ai thông cảm cho giáo viên. Trong trường hợp áp dụng các hình thức kỷ luật khác như hạ hạnh kiểm, đôi khi giáo viên lại bị chính phụ huynh làm to chuyện.
“Cho nên, giờ đây không phải “trăm sự nhờ cô” nữa mà thành “trăm sự đổ vạ cho cô”. Và dù có bị học sinh thách thức, phản ứng lớn tiếng, giáo viên sẽ chẳng thể làm gì”, cô Q. cho biết.
Theo cô Q., dù làm trong ngành giáo dục nhiều năm, nhưng một lớp chỉ cần có 1 hoặc 2 học sinh cá biệt cũng khiến giáo viên cảm thấy bất lực; áp dụng các biện pháp thuộc nghiệp vụ sư phạm, phân tích tâm lý cũng ít khi có tác dụng với một số em học sinh, vì vậy đôi khi thầy cô không còn nhiệt huyết để dạy dỗ, uốn nắn những học trò ngỗ nghịch mà chỉ tập trung vào việc giảng dạy và hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Giờ đây chỉ cần một lần vung thước, một câu trách mắng học sinh thì giáo viên cũng nhận về những rắc rối không ngờ, phụ huynh làm lớn chuyện, học trò có thể quay video đăng lên mạng xã hội rồi dẫn đến những bàn tán, bình luận trái chiều, người giáo viên đó có thể phải giải trình và nhận những hình thức xử lý từ nhà trường. Dạy dỗ, uốn nắn trò nên người mà dường như không có biện pháp nào để xử phạt trò không ngoan thì quá khó khăn cho giáo viên. Mong rằng các em học sinh sẽ hiểu cho tấm lòng của thầy cô mình mà chăm chỉ học hành, cư xử đúng mực, vâng lời người lớn để cha mẹ, thầy cô được yên lòng.