Chủ đề này dường như ít người quan tâm nhỉ? đó cũng là cách phụ huynh chúng ta thể hiện sự quan tâm đến giáo dục trẻ vị thành niên thời nay chăng ?Nhiều lúc mình có cảm giác do bận rộn mưu sinh và hưởng thụ cuộc sống nên chính người lớn cũng tặc lưỡi bỏ qua vấn đề giáo dục con cái, bản thân mình tự hứa nhiều lần sẽ cùng chơi với con 1 ngày cuối tuần ko tivi ko cà phê ko máy tính nhưng rồi chả được bao lâu. Mình hư quá.
Các Mẹ nhà ẹ ơi ko nên cấm con nhiều quá, cái quan trọng là mình hướng con thế nào để con thấy ngoài việc ngồi máy tính hay dùng đt chơi game trên đó thì ko thể quên trách nhiệm học hành. Mình thấy nhiều Mẹ cấm con quá lại thành phản tác dụng đó, nhà mình có hai con, mình cho con dùng đt từ khi hai con mình còn học cấp II và dùng máy tính cũng như vậy, nhưng hai con mình vẫn ý thức và học rất giỏi. Đến bây giờ thì con lớn đang học đại học và con nhỏ lên lớp 12 rồi mà thành tích học tập vẫn xuất sắc và ko có gì thay đổi cả.
Nhà mình có đủ thiết bị nói trên, nhưng mình kiên quyết ko cho con dùng. Mặc dù ở lớp của con, các bạn của con đã sử dụng đt di động đến 90% nhưng m ko cho con dùng, về nhà xem tivi cũng chỉ chừng mực, 1 tuần cho chơi game hoặc tập type trên máy tính 1 tiếng, được phép nghe tiếng Anh hoặc xem video/chương trình tivi có tiếng Anh mỗi tuần 2 buổi. Nói chung là phải kiên quyết với con, chứ người lớn như mình đôi khi còn bỏ ăn bỏ ngủ để ôm máy tính nữa là bọn nhỏ.Được cái con mình thích đọc sách truyện, làm bánh trái, khâu vá nên thú vui với các thiết bị kia cũng được tiết chế hơn.
Mình cũng tưởng rằng nêu ra vấn đề hiện nay và hậu quả của việc lạm dụng,lơ là với bọn trẻ thì sẽ nhận được nhiù sự quan tâm của mọi người nhưng mình đã sai mất rồi.Nhưng đổi lại là mình biết được câu trả lời mà không cần phải chạy đây đó khảo sát chi cho mất công....biết đó là gì không?Không nhận được sự quan tâm của mọi người vô tình mình biết được hiện trên trang web này vẫn đang có rất nhiều phụ huynh không quan tâm đến con cái cho lắm,chẳng biết có xúc phạm tới ai không nữa nhưng vẫn phải nói thôi.Ai giận ai ghét thì chiụ,lời thật mất lòng ...từ lâu đã như vậy.
Vấn đề ở đây là không phải cấm tuyệt không cho sử dụng đâu chị,có những gia đình đã cho con tiếp xúc với những món đồ công nghệ khi còn nhỏ quá mới là đáng để quan tâm,dù rằng nói cho con sử dụng đúng giờ giấc nhưng vẫn còn nhiều trường hợp vô tình lãng quên cho con sử dụng quá giờ đấy thôi.Chị nuôi hai đứa con giỏi thế thì em ngưỡng mộ thật,mong rằng ai cũng có thể giúp con tự ý thức được như chị thì hay biết mấy.
Khi con chị học cấp II thì cho sử dụng đồ công nghệ chuyện đó em hiểu vì theo hiện nay lớp nhỏ đã cần học vi tính rồi,học hết cái này rồi cái kia,nhưng mà nói chung thì chị cũng giỏi rồi có được hai đứa ngoan như thế,cảm ơn chị góp ý cho bài viết này nha!Chúc gia đình chị vui vẻ
Cảm ơn sự quan tâm của chị.Bọn trẻ như tờ giấy trắng mình cho nó thấy gì thì nó học cái nấy,bởi vậy trước tiên người lớn tuị mình cần làm gương cho con noi theo mới là an toàn nhất.
Em mới sưu tầm một bài báo này mong các anh chị dừng chân mà xem một chút nha.
Trẻ nhập viện nhiều vì nghiện đồ công nghệ
Rất nhiều trẻ em đang gặp phải những vấn đề tâm lý vì “nghiện” các sản phẩm công nghệ.
Những đứa con xa lạ
Lúc nào cũng dính liền với những sản phẩm công nghệ, nhiều đứa trẻ từ thông minh lanh lợi bỗng trở nên ù lì, thụ động, xa lạ với chính những người thân trong gia đình mình.
Chị Trần Thị Liên (Đội Cấn, Hà Nội) buồn phiền chia sẻ, không biết có phải con bị “nghiện” hay không, nhưng đi đâu thì thôi, về nhà là cháu ôm chặt lấy cái máy vi tính. Không máy tính thì cũng ngồi xem ti vi hoặc hí hoặc nhắn tin, chơi điện tử.
“Nhiều khi ăn cơm xong, bố mẹ phải bảo cháu mới chịu ngồi nán lại trò chuyện cùng cả nhà. Bố mẹ rủ đi đâu cháu cũng tìm cớ thoái thác. Với bố mẹ, cháu còn kiệm lời hơn cả người lạ!”.
Trẻ nhập viện nhiều vì nghiện đồ công nghệ
Cậu bé này thích thú với việc học và nghe lời hơn
bởi cha cậu cho phép cậu sử dụng máy tính bảng
trong một thời gian được giới hạn và có điều kiện. Ảnh: DM
Theo TS. Lã Thị Bưởi, Trưởng phòng khám Tuna (Phố Vọng, Hà Nội), không ít ông bố bà mẹ chỉ hốt hoảng đưa con tới khám khi những vấn đề tâm lý của trẻ đã ở mức trầm trọng, mà nguyên nhân sâu xa là do trẻ “nghiện” những thiết bị công nghệ.
“Có cháu bé 4 tuổi, khi đến phòng khám thì trong tình trạng “nghiện” ti vi nặng. Nếu không được xem ti vi cháu nhất định không chịu ăn, khóc, quấy khiến bố mẹ khổ sở. Đến tuổi vào mẫu giáo, tình trạng này của cháu càng nặng nên bố mẹ mới nghĩ tới điều trị”, TS Bưởi kể lại.
Người mẹ cho biết, trước đó, chỉ vì con hay quấy khóc, biếng ăn, nên tìm mọi cách để dỗ dành, trong đó có cho cháu ngồi trước ti vi, vừa xem ti vi vừa ăn. Thấy con ăn ngoan ngoãn, nên lần sau… cứ thế, lâu dần thành một “nếp” ăn của đứa trẻ. Gia đình chị chủ quan nên cũng mặc kệ, cho đến khi cháu có những biểu hiện bất thường như trên.
Mới đây, một phụ huynh ở Tây Hồ, Hà Nội đưa con trai 6 tuổi đến gặp bác sỹ trong tình trạng tương tự, thậm chí có phần bi đát hơn:
“Hễ ở gần bố mẹ là cháu đòi chơi điện thoại. Cháu nằng nặc đòi bằng được, nếu không sẽ ăn vạ khó lòng dỗ được. Kinh khủng hơn, nếu không được đáp ứng, cháu sẵn sàng lao vào cướp, thậm chí đánh trả khi bố mẹ từ chối. Cháu bé vẫn ăn uống được, phát triển bình thường, nhưng gần đây có hiện tượng ít chịu giao tiếp với mọi người, dễ bị kích động, quăng, ném đồ đạc và gây sự đánh anh trai, đánh bạn trên lớp khi không được thỏa mãn”, TS Bưởi cho biết.
Những bi kịch nhìn thấy trước
Tại Trung tâm Phúc Tuệ (Phó Đức Chính, Hà Nội), bà GĐ TT Vũ Thị Minh Hương chia sẻ một trường hợp đang học tập tại trung tâm. Cháu tên là Tùng, tới trung tâm đã vài năm nay. Tùng sinh ra ở Đức, vì bố mẹ bận rộn, mải mê làm ăn nên suốt nhiều năm tuổi thơ, Tùng chỉ có những ti vi, máy điện tử là bạn. Cơ thể vẫn bình thường, nhưng cháu bé ít nói, chậm chạp, ngại giao tiếp, khi bố mẹ nhận thấy con mình có vấn đề, đưa đi chạy chữa thì đã quá muộn. Qua nhiều nơi, và nhiều năm điều trị, hiện nay Tùng đã có được những phản ứng hưởng ứng, đã viết được, tuy nhiên cháu hoàn toàn không nói được.
Trẻ bị nghiện game từ bé thì rất khó cai.
Còn rất nhiều bi kịch đáng tiếc ở trẻ cảnh báo những nguy cơ có thể nhìn thấy trước.
ThS. tâm lý học Đinh Thị Ngọc Oanh, cán bộ Trung tâm nghiên cứu tâm lý trẻ em N-T Nguyễn Khắc Viện cảnh báo: “Nếu trẻ nhỏ tiếp xúc sớm với các đồ công nghệ, một mặt sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất: Các rối loạn về mắt (cận thị, loạn thị), các rối nhiễu về vận động (chậm đi, vận động thô kém), béo phì. Mặt khác sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển tâm lý, nhận thức: Các rối loạn về ngôn ngữ (chậm nói; nói lặp lại các từ, ngôn ngữ quảng cáo. Và đây cũng là một trong những triệu chứng của hội chứng tự kỷ hay rối loạn phát triển lan tỏa), kém tập trung chú ý, lười tư duy dẫn đến thất bại trong học tập hay các công việc đòi hỏi sự nỗ lực trí tuệ.
Nếu trẻ gắn nhiều với các chương trình phim hay game bạo lực thì có thể tập nhiễm các hành vi, thói quen bạo lực. Thực tế hiện tượng trẻ ở lứa tuổi vị thành niên mắc chứng “nghiện game” đang dần trở nên phổ biến, trẻ sống khép mình chỉ quan tâm đến “thế giới ảo” có thể dẫn đến các rối nhiễu về cảm xúc (trầm cảm) và nếu không được đáp ứng nhu cầu chơi game thì trẻ trở nên hung tính, bạo lực chống đối lại người thân chưa kể đến việc sa sút học tập.
TS Tâm lý Nguyễn Lệ Hằng, GĐ Trung tâm Phát triển tâm lý trẻ em và Kỹ năng sư phạm gia đình (TES.T): “Lạm dụng sản phẩm công nghệ có thể đẩy trẻ vào thế cô lập, bệnh tật và những vấn đề tâm lý”.
Việc lạm dụng các sản phẩm công nghệ có thể gây nên những ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng và nan giải ở trẻ: Sự trưởng thành của đứa trẻ sẽ bị lệch lạc, trẻ bị đẩy vào thế cô lập, dẫn đến bệnh tật và những vấn đề tâm lý.
Điều này, có nhiều khả năng còn đẩy trẻ - ở bất cứ độ tuổi nào đến những biểu hiện của bệnh tự kỷ. Có những sinh viên, sau một thời gian chơi game nhiều đã tự dưng rơi vào tình trạng mất đi khả năng giao tiếp. Một vài người có thể gọi đây là trầm cảm nhưng thực tế, đó là một biểu hiện của tự kỷ.
Theo quan điểm của tôi, trẻ em đến 4 tuổi càng được tránh xa các sản phẩm công nghệ càng tốt. Bởi đến tuổi ấy, các giác quan của trẻ cần được phát triển mà những sản phẩm công nghệ chỉ được phần NHÌN và NGHE còn những cơ quan giác quan khác không có cơ hội phát triển. Phải tiếp xúc với con người thật, thiên nhiên thật trẻ mới được cọ xát để trưởng thành.
Tất nhiên, sử dụng một liều lượng vừa đủ của đồ công nghệ có thể giúp đứa trẻ phát triển một vài kỹ năng về nghe, nhìn, nhanh tay nhanh mắt.
Về tư duy, theo tôi, chưa có một nghiên cứu nào khẳng định các tác dụng trong phát triển tư duy của trẻ khi được tiếp xúc sớm với các sản phẩm công nghệ.
Từ việc con cái nghiện các sản phẩm công nghệ, có thể thấy sự thiếu hụt hẳn về kiến thức tâm, sinh lý, sư phạm của cha mẹ. Bất cứ ai khi đã làm cha, làm mẹ thì đã trở thành những người làm giáo dục. Nếu làm giáo dục mà không hiểu được tâm lý, sinh lý trẻ để biết những biện pháp sư phạm phù hợp lứa tuổi có nghĩa là cha mẹ yêu thương con nhưng vô tình xác lập những thói quen không tốt trong đời sống của trẻ, gây ra một hiệu ứng phản tác dụng giống như dùng thuốc quá liều.
Khi cha mẹ đã có điều kiện kinh tế để mua được những sản phẩm công nghệ hiện đại mà được trang bị thêm kiến thức thì tôi tin rằng họ sẽ giúp con mình phát triển tốt hơn.
Vấn đề này cần được thảo luận rất rộng, các bậc cha mẹ cần được cung cấp kiến thức, tư vấn tâm lý để hiểu rõ được tính chất hai mặt của những sản phẩm công nghệ như thế nào?
Theo Quỳnh Anh
Vietnamnet