Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Gia Đình Nghĩ Chồng Tây Là Mỏ Vàng :(
Bọn em vẫn đang trong thời gian làm thủ tục, nên cũng phải đợi bé đẻ xong thì mới đi được. Mà các chị biết thủ tục hành chính bên mình rồi đó, chả biết trước được đằng nào mà lần :( Nên chồng em cũng bảo thôi ráng thêm mấy tháng để đẻ với chồng em sắp xếp công việc, nếu lâu quá ko đi được thì chồng em về đây ở với em đến khi em hoàn tất thủ tục. Đến lúc ấy hãy thuê nhà chứ giờ ở một mình chồng em cũng ko yên tâm.
Em ở ngoài đường cũng ko phải đứa khờ khạo gì, cũng được mọi ng quý mến vì em khá biết điều (cái này là em so sánh với thái độ họ hàng đối xử với em và em gái), anh chị em họ cũng chỉ thân thiết với em, và họ cũng hay bày tỏ bất bình thay em giữa cách mẹ em đối xử với 2 đứa con. Ko hiểu tại sao khi về đến nhà thì bao nhiêu cứng rắn lý trí của em đi đâu hết, bố mẹ em nói gì em cũng nghe, ko dám cãi lại nửa tiếng.
Em nghĩ là do em từ nhỏ đã mặc cảm ko được bố mẹ thương yêu, nên dần thành thói quen lúc nào cũng nghe lời để lấy lòng bố mẹ. Lúc em còn bé có lần nghe được mẹ em nói chuyện với một ng trong họ hàng là lúc sinh em thì gia đình khó khăn, mẹ em đi xem bói thì họ nói em sinh ở sao gì ấy ko hợp với bố mẹ em, đó là lý do nhà em nợ nần tùm lum hoài. Sau đó mẹ em sinh em gái thì gia đình được bác em ở nước ngoài giúp đỡ nên phất lên, mẹ xem bói ng ta bảo do đứa trẻ sinh giờ tốt, sau này sẽ là ng đỡ đần chăm sóc mẹ em, còn đứa con lớn chỉ là đồ bỏ đi. Nên mẹ em rất cưng chiều em gái em, còn em thì mẹ chả bao giờ quan tâm. Lúc đó em đã rất mặc cảm và cố gắng trở thành đứa con ngoan để mẹ vui lòng và thương em, riết thành quen, mẹ em nói gì em đều ko dám cãi lại.
Các bác và anh chị em họ cũng hay góp ý với mẹ em nhưng mỗi lần họ góp ý là em đều gặp rắc rối, vì mẹ nghĩ em ra ngoài nói xấu mẹ và em gái nhưng thực sự thì em ko có. Chuyện mẹ em đối xử ko công bằng ai cũng nhìn thấy và đặt câu hỏi, ai cũng nói với em Bộ mày là con mẹ mày ko đẻ à? Những lúc như thế em rất tủi thân. Từ nhỏ mỗi lần mẹ tức giận em chuyện gì đều đánh rất đau, rồi dùng giày dép tát em và kêu em con lợn con chó, bảo em là loại vô dụng, loại như em thì ra đường chỉ có bốc cứt mà ăn hoặc chỉ có nước làm phò mà nuôi thân. Bố em thì tuy ko đòi hỏi chồng em tiền bạc nhưng cũng ko hợp với em, và chửi rất ác miệng. Cả bố mẹ đều khi em gái làm gì đó ko tốt đều trút giận lên đầu em, sau khi bố mẹ ly hôn thì bố tức mẹ hay mẹ tức bố thì cũng trút lên đầu em. Sau khi em quen chồng em thì bố mẹ đối xử với em tốt hơn, ngọt ngào hơn nhưng mẹ em chủ yếu là luôn đòi hỏi tiền bạc từ em, nếu em ko đưa thì đá thung đụng nia rất khó chịu. Sau đó thì luôn đặt vấn đề em sang đó phải bảo lãnh em gái em qua, còn nếu em gái em ko qua được thì phải lo cho con cái em gái em sau này (nếu có) các kiểu. Em gái em rất dở tiếng Anh (dù bố mẹ em đầu tư rất nhiều tiền để em gái em học hành nhưng cái gì cũng lỡ dở vì nghỉ học ko phép nhiều nên trường đuổi), còn em tuy tự học nhưng tiếng Anh cũng kha khá. Lúc em cưới chồng em (em quen chồng qua 1 trang dating), mẹ em cũng bảo em giới thiệu cho em gái em 1 ng. Em đã từ chối vì em ko biết ai cả mà bạn bè chồng em thì đã có vợ con hết rồi, vậy mà mẹ em bắt em phải đăng ký tài khoản trên trang dating với hình ảnh em gái em rồi nói chuyện tán tỉnh những ng khác để chèo kéo ng ta về VN gặp em gái em. Em ko chịu vì chồng em hay ghen và em ko muốn đánh mất hạnh phúc vì chồng em thực sự rất tốt. Vậy là mẹ em nổi giận và nói em ích kỷ, ko thương em gái, rồi than vãn với mọi ng là em gái em thật đáng thương thật thiệt thòi vì ko có ... chồng Tây cưng chiều (?!)
Đúng là mỗi cây mỗi hoa, những chị khác thì rắc rối với nhà chồng còn em phát khóc vì chính nhà đẻ :( Những chuyện như này em đều giữ trong lòng bấy lâu nay, ko dám nói với cả chồng vì ai lại đi nói này kia về gia đình mình, xấu hổ chính bản thân mình chứ đâu, nhưng em gần như ko chịu nổi nữa :( Ko dám tâm sự cùng ai ngoài đời nên phải lên đây tâm sự với các chị cho nhẹ lòng
comment by WTT mobile view
12:01 CH 13/03/2016
Thủ tục đăng ký kết hôn với người nước ngoài (tại...
Năm nay em thấy đơn giản nhiều rồi chị à. Chị lên Đại Sứ Quán cua nước chồng chị xin công hàm và tuyên thệ độc thân, 810k/ 1 đơn, tổng cộng là 2 đơn mà em quên tên đầy đủ rồi, đợi sang ngày hôm sau lấy. Sau đó chị đem ra Sở Ngoại Vụ ở Pasteur để hợp pháp hoá, mất thêm 1 ngày. Khi chị qua Sở Ngoại Vụ thì có mấy máy tính ở cuối phòng ấy, chị ghé đó khai và in đơn tuyên thệ vì chỉ khi làm sẵn đơn tuyên thệ thì họ mới phát số cho chị thôi. Đến đó thì chị hỏi mấy ng ngồi đợi gọi số đó chị, vì nhiều ng làm bên dịch vụ tới đó làm cho khách hàng, họ ngồi ko nên cũng nhiệt tình chỉ dẫn lắm. Thêm 1 ngày đợi nữa, sang hôm sau đến lấy lại tờ đơn có dấu của Sở Ngoại Vụ rồi đem đi photo và in ấn. Đại Sứ Quán thì chồng chị phải đi, còn Sở Ngoại Vụ thì chị đi 1 mình cũng được.
Tiếp theo là đi khám tâm thần, em khám 2 vc lấy liền thì bà y tá ở đó thu em 1500k cho 2 ng (trong khi giá niêm yết thì rẻ hơn, hình như có 1200k thôi). Em đưa luôn 1500k theo yêu cầu thì cô y tá rất niềm nở, xếp cho mình khám trước, dán ảnh hộ (chuẩn bị 4 tấm 4x6 của 2 vc nhé chị, tổng cộng là 8 tấm), khai hộ luôn. Lúc em ngồi đợi thì thấy bác sĩ đang phỏng vấn một cặp khác, sau đó thì tách cặp đó ra và hỏi chị vợ tùm lum hết, kêu chị ấy phân tích thơ nữa nên em cũng hơi hoảng. Đến lượt em thì em đưa thêm cho bác sĩ 20$, bác sĩ chỉ bảo chồng em ghi tên tuổi năm sinh của bố mẹ, em cũng vậy rồi hỏi mấy câu vui vui rồi đánh dấu 2 vc tâm lý bình thường. Em đợi khoảng 30' thì có kết quả cầm về.
Sau đó chị đem 2 tờ đơn đã hợp pháp hoá của Đại Sứ Quán đi dịch thuật, năm nay nộp giấy tờ kết hôn ở UBND Quận rồi nên cũng dễ lắm. Chị ra luôn UBND Quận nhờ ng ta dịch thuật chứ chị dịch bên ngoài hay bị làm khó lắm, đợt em làm thì được chú ở bên Quận chỉ cho 1 ng làm dịch vụ dịch thuật, dịch giấy xong đi công chứng hộ luôn, cũng chỉ tầm mấy trăm thôi. Sau khi dịch xong thì đem nộp lên UBND Quận, đến ngày hẹn thì cùng chồng lên kí tên nhận giấy :) Em làm từ A đến Z hết 1 tháng (vướng tuần nghỉ Tết). Bên dịch vụ đòi em 1000$ bao từ A đến Z nhưng sau khi em tìm hiểu thì năm nay đổi luật rồi nên cũng đơn giản, ko cần phỏng vấn gì cả nên các chị tự làm cho tiết kiệm. Hơi mất công đi lại 1 tí
comment by WTT mobile view
09:42 SA 12/03/2016
Gia Đình Nghĩ Chồng Tây Là Mỏ Vàng :(
Về việc ở chung với gia đình thì nói thật trước kia em làm cho 1 cty tư nhân nhỏ, lương ko phải gọi là cao, và 1 mình em phải cáng đáng nuôi con nhỏ và nhà của thuê lần trước ko được an ninh cho lắm (chứ thực sự bảo thuê 1 căn nhà ra tấm ra món thì tài chính của em ko đủ). Chồng cũ của em sau khi lấy hết tài sản bỏ đi theo bồ nhí thì em gần như trắng tay, tiền đẻ cũng chật vật lắm mới lo được. Anh ta cũng ko hề trợ cấp cho con nhỏ nên em 1 mình phải lo toàn bộ tiền cho cháu. Lúc em đẻ thì mọi ng có bảo em về ở với mẹ và em đã đưa hết số tiền tiết kiệm em có được cho mẹ (100tr) và sau đó khi em có việc cần xin lại thì mẹ em bảo số tiền đó mẹ em đã tiêu xài hết vào cho việc mua sữa và đồ ăn cho em và con trai này nọ nên ko còn gì cả. Em đi làm từ 8h sáng đến 5h chiều tại cty và nhận thêm việc làm thêm tại 1 cửa hàng đến 9h tối, nói thật với các chị lương của em ko cao, em làm 2 jobs nhưng lương chỉ có 6tr (đó là lý do em xin chồng bằng đúng số lương em làm được để trang trải). Em gửi mẹ 2tr phụ tiền ăn tối và điện nước (mà nhiều khi em đi làm về còn ko có cơm ăn vì ko ai để phần), tiền học của con em là 2t5, phần còn lại thì em cân đối các khoản tiền khác như tiền xăng xe, sữa đồ ăn và các khoản ko tên khác. Một phần vì ko có nhiều tiền, một phần vì em đi làm về muộn nên em ở với gia đình để có thể nhờ mẹ trông hộ cháu khi em đi làm, nhưng một tuần cũng hết 1, 2 buổi em dẫn cháu lên cửa hàng với em sau giờ làm ở cty. Hiện tại em thấy nhiều bất cập nên cũng bang với chồng em là em muốn ở riêng 1 mình, nhưng chồng em bảo chồng em để em bụng mang dạ chửa ở 1 mình chồng em ko yên tâm, rồi còn có 2 tháng nữa là tới ngày sanh mà nếu em xoay xở 1 nách con nhỏ 1 nách đi đẻ chồng em sợ có vấn đề gì xảy ra, và 1 phần là an ninh VN nữa ạ (vì có lần bạn chồng em về VN chơi đã bị đánh và trấn lột hết tài sản nên chồng em cũng lo ngại việc đó).
Còn gia đình em thì em đã nói rất nhiều lần chứ ko phải ko nói ạ, nhỏ nhẹ có cãi nhau có nhưng đâu vẫn vào đấy. Mẹ em bảo tổ chức đi đây đi đó em đều gạt đi hết, nói em ko có tiền (đây là lý do vì sao bà nói thẳng với chồng em là muốn đi du lịch). Em cũng bảo với bà là hiện tại em ko đi làm, em phải để dành tiền đẻ con và nuôi con thì bà gạt đi nói tiền đi du lịch thì đáng bao nhiêu. Bà nói mua gì đi đâu em đều gạt đi hết nên bà rất khó chịu với em, còn đi nói với mọi ng em keo kiệt bủn xỉn.
comment by WTT mobile view
01:21 SA 12/03/2016
d
Destiny2016
Hóng
261
Điểm
·
1
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Em ở ngoài đường cũng ko phải đứa khờ khạo gì, cũng được mọi ng quý mến vì em khá biết điều (cái này là em so sánh với thái độ họ hàng đối xử với em và em gái), anh chị em họ cũng chỉ thân thiết với em, và họ cũng hay bày tỏ bất bình thay em giữa cách mẹ em đối xử với 2 đứa con. Ko hiểu tại sao khi về đến nhà thì bao nhiêu cứng rắn lý trí của em đi đâu hết, bố mẹ em nói gì em cũng nghe, ko dám cãi lại nửa tiếng.
Em nghĩ là do em từ nhỏ đã mặc cảm ko được bố mẹ thương yêu, nên dần thành thói quen lúc nào cũng nghe lời để lấy lòng bố mẹ. Lúc em còn bé có lần nghe được mẹ em nói chuyện với một ng trong họ hàng là lúc sinh em thì gia đình khó khăn, mẹ em đi xem bói thì họ nói em sinh ở sao gì ấy ko hợp với bố mẹ em, đó là lý do nhà em nợ nần tùm lum hoài. Sau đó mẹ em sinh em gái thì gia đình được bác em ở nước ngoài giúp đỡ nên phất lên, mẹ xem bói ng ta bảo do đứa trẻ sinh giờ tốt, sau này sẽ là ng đỡ đần chăm sóc mẹ em, còn đứa con lớn chỉ là đồ bỏ đi. Nên mẹ em rất cưng chiều em gái em, còn em thì mẹ chả bao giờ quan tâm. Lúc đó em đã rất mặc cảm và cố gắng trở thành đứa con ngoan để mẹ vui lòng và thương em, riết thành quen, mẹ em nói gì em đều ko dám cãi lại.
Các bác và anh chị em họ cũng hay góp ý với mẹ em nhưng mỗi lần họ góp ý là em đều gặp rắc rối, vì mẹ nghĩ em ra ngoài nói xấu mẹ và em gái nhưng thực sự thì em ko có. Chuyện mẹ em đối xử ko công bằng ai cũng nhìn thấy và đặt câu hỏi, ai cũng nói với em Bộ mày là con mẹ mày ko đẻ à? Những lúc như thế em rất tủi thân. Từ nhỏ mỗi lần mẹ tức giận em chuyện gì đều đánh rất đau, rồi dùng giày dép tát em và kêu em con lợn con chó, bảo em là loại vô dụng, loại như em thì ra đường chỉ có bốc cứt mà ăn hoặc chỉ có nước làm phò mà nuôi thân. Bố em thì tuy ko đòi hỏi chồng em tiền bạc nhưng cũng ko hợp với em, và chửi rất ác miệng. Cả bố mẹ đều khi em gái làm gì đó ko tốt đều trút giận lên đầu em, sau khi bố mẹ ly hôn thì bố tức mẹ hay mẹ tức bố thì cũng trút lên đầu em. Sau khi em quen chồng em thì bố mẹ đối xử với em tốt hơn, ngọt ngào hơn nhưng mẹ em chủ yếu là luôn đòi hỏi tiền bạc từ em, nếu em ko đưa thì đá thung đụng nia rất khó chịu. Sau đó thì luôn đặt vấn đề em sang đó phải bảo lãnh em gái em qua, còn nếu em gái em ko qua được thì phải lo cho con cái em gái em sau này (nếu có) các kiểu. Em gái em rất dở tiếng Anh (dù bố mẹ em đầu tư rất nhiều tiền để em gái em học hành nhưng cái gì cũng lỡ dở vì nghỉ học ko phép nhiều nên trường đuổi), còn em tuy tự học nhưng tiếng Anh cũng kha khá. Lúc em cưới chồng em (em quen chồng qua 1 trang dating), mẹ em cũng bảo em giới thiệu cho em gái em 1 ng. Em đã từ chối vì em ko biết ai cả mà bạn bè chồng em thì đã có vợ con hết rồi, vậy mà mẹ em bắt em phải đăng ký tài khoản trên trang dating với hình ảnh em gái em rồi nói chuyện tán tỉnh những ng khác để chèo kéo ng ta về VN gặp em gái em. Em ko chịu vì chồng em hay ghen và em ko muốn đánh mất hạnh phúc vì chồng em thực sự rất tốt. Vậy là mẹ em nổi giận và nói em ích kỷ, ko thương em gái, rồi than vãn với mọi ng là em gái em thật đáng thương thật thiệt thòi vì ko có ... chồng Tây cưng chiều (?!)
Đúng là mỗi cây mỗi hoa, những chị khác thì rắc rối với nhà chồng còn em phát khóc vì chính nhà đẻ :( Những chuyện như này em đều giữ trong lòng bấy lâu nay, ko dám nói với cả chồng vì ai lại đi nói này kia về gia đình mình, xấu hổ chính bản thân mình chứ đâu, nhưng em gần như ko chịu nổi nữa :( Ko dám tâm sự cùng ai ngoài đời nên phải lên đây tâm sự với các chị cho nhẹ lòng