Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Đăng kí thành viên WTT
Loay hoay mãi mới đăng ký dc thành viên...gà quá...:|
Chào thành viên mới :)
07:30 SA 15/02/2016
Cổ tích ngày noel
Sáng thứ Sáu tuần trước, nick lạ hỏi nàng liệu có thể chat khi về nhà hay không. Ngần ngừ, nàng thoáng nghĩ đến cả khối công việc nội trợ khổng lồ phải quần quật mỗi ngày. Nhưng rồi sợ mất hình ảnh thanh thản thư nhàn đã cố tình tạo ra bấy lâu, nàng đành okie cái rụp. Không hiểu sao, nàng vẫn nghĩ người phụ nữ rối bù với bột sữa, tã lót thì mất hẳn sexy. Nàng rất sợ anh ta sẽ mất hứng nếu biết nàng thực ra rất lam lũ, làm gì có thời gian mà thoa kem body. Ngay cả tắm nàng cũng phải quáng quàng, bụng chỉ lo đứa con gái thức dậy giữa chừng sẽ khóc váng lên vì không thấy mẹ. Mà nàng thì càng ngày càng phụ thuộc vào những lời hồng của anh ta. Đến mức thấy bồn chồn quá thể trong hai ngày nghỉ cuối tuần.
******
Kể từ hôm đó, nàng có tâm trạng nhớn nhác chờ chồng lui về phòng riêng là mở laptop. Nàng bỏ qua khâu lau bếp tỉ mỉ theo lệ thường, miên man theo dòng cảm xúc. Chồng nàng chỉ ra khỏi phòng làm việc để vào thẳng phòng ngủ nên nàng lại có cảm giác phơi phới của “những ngày còn không”. Nàng thấy mình hay mỉm cười hơn thường lệ. Và con nàng cũng được nhờ, bởi mẹ đột nhiên trở nên mềm tính, ít quát hét chúng hẳn đi.
1 tuần yên ả trôi đi. Lại một thứ Sáu nữa đến. Nick lạ đề nghị nàng offline vào thứ Bảy tuần sau, đúng Noel và cũng là sinh nhật nàng. Lâu lắm rồi chồng nàng đã mất thói quen tặng quà sinh nhật vợ. Thậm chí hình như anh không còn nhớ cả ngày. Nhiều sinh nhật của nàng đã trôi qua trong quên lãng, của cả hai người. Vậy nhưng, nàng chưa chuẩn bị tinh thần để giáp mặt đối tượng. Nàng bấn loạn nghĩ, da nàng đã lâu chưa được chăm sóc, tuy vẫn trắng nhưng cũng kém vẻ mịn màng. Đã lâu nàng cũng chưa may cho mình một cái áo mới nào…
Quỳ Mai nhẹ lòng hẳn khi nick lạ dường như đọc được ý nghĩ của nàng. Lần đầu tiên anh ta tự miêu tả bản thân : Anh không cao lắm/ mắt một mí/ da đen/ mặt có hai vết sẹo khá rõ/ có hút thuốc lá nhưng chỉ mùa đông…
******
Buổi trưa thứ Bảy , trước giờ hẹn hò đầu tiên Quỳ Mai không sao tập trung ru con ngủ được. Nếu chồng ở nhà có lẽ nàng đã đầu hàng mà “chuyển giao công nghệ”, một việc nàng chưa từng làm bao giờ. Trẻ con thật ra rất tinh. Nàng càng cuống cuồng mong nó ngủ, nó càng mở mắt chong chong. Tâm trạng không yên tĩnh của mẹ đã lan sang con bé. May mà bà ngoại sang kịp thời và nàng đã bay ra được khỏi nhà không đến nỗi quá trễ so với giờ hẹn hò.
*******
Tim nàng muốn vỡ tan trong lồng ngực khi nhìn thấy chồng mình ngồi lù lù ở một góc quán.Có lẽ anh đến đó khá lâu rồi, trên bàn trước mặt có 2 ly cà phê đã uống cạn. Vì sao có sự trùng hợp oan trái đến thế nhỉ ? Trong thoáng chốc nàng bất chợt lo lắng anh đã bí mật hack nick mà nàng không biết. Chả lẽ lần đầu sa sẩy nàng đã gặp họa ? Thật hẩm hiu ngoài sức tưởng tượng. Nàng muốn quay đầu về ngay nhưng chân như dính chặt xuống đất. Nàng nhắm mắt lại ,xấu hổ và tủi thân đến mức hai giọt nước mắt tự nhiên ứa ra. Trong đầu nàng các ý nghĩ rối loạn đuổi nhau. Có cả chuyện một cô bạn gái đi vào nhà nghỉ để gặp tình nhân bất chợt gặp chồng đang đặt phòng ở quầy lễ tân. Cô ấy đã nhanh trí chuyển bại thành thắng, lu loa lên là đi bắt quả tang chồng “ăn chả”. Nhưng nàng thấy bao nhiêu sức lực bay đâu hết cả. Nàng không thể đủ sức làm bất cứ một hành động gì, dù là tốn ít năng lượng nhất. Liền lúc đó, chồng nàng ngước lên và nhìn thấy nàng.
Nhưng lạ quá, chồng nàng không hề tỏ ra chết sững, như lẽ thường phải vậy. Anh nhẹ nhàng đến bên nàng. Và gần như dìu nàng vào ghế. Nàng mềm nhũn người, phó mặc cho số phận đưa đẩy. Nàng hầu như đã quên vì sao mình có mặt ở đây. Hình như chồng nàng đã lấy khăn tay thấm nước mắt cho nàng. Và anh gọi cho nàng một cốc sữa nóng. Nàng cảm thấy lại sức chút ít sau mấy ngụm sữa nóng bỏng. Và rồi, nàng không tin vào tai mình khi chồng nhẹ nhàng nói :
- Cảm ơn em đã đến như lời hẹn
- …
*******
Quỳ Mai như bỗng nghe thấy văng vẳng giai điệu da diết của bản nhạc Unchained Melody, mà nàng vốn rất mê. Nàng đã từng xúc động đến tận đáy lòng khi xem bộ phim Hồn ma đó. Người ta nhiều khi chỉ nhận ra tình yêu của mình, nhận ra là cần nhau, một khi không còn người yêu dấu ở bên. Cảm giác tận cùng tuyệt vọng khi hai người yêu nhau mà không thể chạm vào nhau bởi âm dương cách biệt đã ám ảnh Quỳ Mai suốt nhiều năm tháng…
Nàng đã hiểu mình cần phải làm gì. Để không bao giờ phải nói câu ân hận. Bắt đầu từ Noel năm nay…
(truyện ngắn Cổ tích mùa noel của tác giả Võ Hồng Thu)
04:31 SA 20/11/2015
Có một điều em không biết: Anh yêu em!
Đánh dấu
05:31 SA 06/10/2015
Radio: Nói "Anh yêu em" lần nữa, được không?!!!
Đã nói, nhưng tất cả chỉ là muộn màng...
10:43 SA 28/05/2015
Đừng gọi phụ nữ là "cơm" hay "phở" vì chúng tôi...
Tôi chưa lập gia đình nhưng nếu có vợ sẽ ko gọi vợ là "cơm", rút kinh nghiệm từ chồng chủ thớt :D.
01:50 SA 27/05/2015
d
Doca2013
Bắt chuyện
1.2k
Điểm
·
58
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Chào thành viên mới :)