Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Đừng khóc khi không có anh
Nhưng anh vẫn phải cân nhắc giưã sự nghiệp của chính mình. Anh còn vợ, con và bố mẹ già. Anh phấn đấu mấy năm trời để có được vị trí này. Anh cũng không muốn mình bị mất. Thực lòng, anh chỉ muốn thêm chứ không muốn mất gì. Địa vị, giờ đối với anh nó là cơm ăn áo mặc. Anh có thêm nhiều mối quan hệ từ khi có chức danh này.
Cô ngồi bên kia, mà mắt nhìn sâu vào ly rượu. Cô không biết nên mở lời như thế nào nữa để phá tan cái khôgn khí ngột ngạt này. Cô lấy chai rượu và rót đầy vào ly, cạn một hơi. Đắng quá! Rượu đắng và lòng cô còn đắng hơn!
Cô biết chối từ cơ hội này vì lý do gì? Xét về năng lực, cô có. Xét về ngoại hình, cô cũng có. Xét về tạo dựng mối quan hệ, cô cũng có. Chỉ là không có gì với anh!
Cô uống hết rồi đặt cốc xuống. Anh đứng dậy, với tay lấy chiếc khăn ở bên cạnh đưa cho cô, lau những giọt rượu quanh miệng. Cô hới né người.
- Anh cứ để đó, em làm được mà!
Giọng cô như vọng về từ xa xăm, khoảng cách. Cô ngồi nghiêm chỉnh rồi hỏi anh:
- Khi nào em có quyết định chính thức anh nhỉ?
- Có rồi em!
- À em quên, có rồi. Miệng cô cười nhạt.
- Vậy tuần sau em có thể bắt đầu?
Anh gật đầu, rồi gắp cho cô món khai vị.
- Em và Phan sẽ lên đó làm việc với lãnh đao địa phương trước. Anh sẽ lên sau. Anh còn vài việc với bên cơ quan Thuế.
- Anh yên tâm. Làm cùng ai chứ cùng Phan em cũng đỡ nhiều.
- Anh biết, nhưng anh vẫn phải lưu ý bên Sở Địa chính. Vì lô đất khu đó sang sổ đỏ chưa xong hết. Em làm việc khó quá gọi cho anh, anh sẽ lên xem thế nào. Về cơ bản, em cứ khảo sát xem nhu cầu của dân trên đó, sau đó em gửi cho anh báo cáo chi tiết từng thửa, từng lô...
- Những cái đó Phan làm được, em nghĩ em sẽ xem lại sau khi Phan làm xong. Cô cắt lời anh!
11:02 SA 12/04/2019
Đừng khóc khi không có anh
Cô nghĩ tới việc mình sẽ mặc chiếc váy nào vừa không quá hở hang, vừa kín đáo lại che đi những ưu tư cô đang giấu trong lòng. Cô có nhiều chiếc váy na ná nhau, chỉ khác nhau vài phần thiết kế. Cô nghĩ đến màu đỏ. Chẳng phải màu đỏ là màu thu hút người khác sao?
Cô nhổm người dậy rồi sắp xếp lại đống tài liệu đang còn xem dở. Gấp mép đánh dấu trang rồi xếp chúng lại phía bên trái bàn. Cô mở ngăn kéo lấy ra chiếc túi xách màu đen và đi ra cửa. Trời đã tối hẳn, bên ngoài toà nhà, những chiếc đèn Led treo ở cây đã nhấp nháy sáng. Bên kia đường, quán cafe Highland những người đàn ông ngồi tràn cả ra những chiếc bàn bên ngoài. Thời tiết này, ngồi cafe thật là thích!
Cô đi bộ xuống tầng hầm lấy xe. Còn 1h15 phút nữa là đến cuộc hẹn. Cô nghĩ ra những câu hỏi anh sẽ hỏi cô. Haiz, cô biết lựa chọn sao để tốt nhất cho mình đây?
***
- Em chào anh ạ!
Anh vẫy tay ra cử chỉ ngồi xuống. Cô ngồi đối diện anh và đặt chiếc túi bên cạnh, tiện tay cô lôi chiếc điện thoại ra ngoài để lên bàn. Cô mặc chiếc váy màu đỏ, có những bông hoa được đính kết điểm ngọc trai màu trắng. Hai bên tay sát với chiếc vai thon của cô, để lộ làn da trắng mịn. Lúc cô bước chân vào, phần thân váy điểm hoa lắc theo từng bước chân. Đám thanh niên quay mặt nhìn cô, lễ tân hỏi cô tới khu vực nào, rồi liếc sang chiếc vai thon. Cô mỉm cười rồi đi vào chỗ anh.
Cô chưa nói gì, ý thức được buổi gặp có vẻ căng thẳng, nên ngồi im bất động. Anh ngả ra ghế rồi chợt phá lên cười:
- Sao thế? Gặp anh mà căng thẳng vậy à?
Cô hơi cúi mặt rồi cười nhẹ. Không những căng thẳng mà còn rất căng thẳng. Nhưng không lẽ, lại đáp lời như vậy?
10:18 SA 05/04/2019
Đừng khóc khi không có anh
- Em đang nghĩ gì?
Cô cười, nụ cười nửa vời. Cô quá hiểu mong muốn của anh. Anh muốn độc chiếm thị trường, anh muốn mọi thứ trong tầm kiểm soát của anh.
- Em nghĩ gì, giờ có thay đổi được quyết định?
Anh ngồi lui ra phía sau.
Người phục vụ mang đồ ăn tới. Anh bật chai rượu và lấy ly rót cho cô.
- Chúc cho công tác mới của em sẽ thuận buồm xuôi gió!
- Chúc mừng một cuộc chia ly!
Cô nói rồi uống cạn. Anh hơi chửng hửng vì biểu cảm của cô. Thật lòng, anh muốn giữ tay cô lại. Vì ít ra, anh và cô cũng đã từng có tình cảm với nhau. Anh không muốn thấy cô lao tâm khổ tứ. Không muốn cô cách xa anh quá nhiều. Dù chưa công khai nhưng anh vẫn thầm quý mến, thậm chí hơn cả quý mến. Có lúc, cô thấu hiểu anh như một người tri kỷ, có lúc lại như một cô tình nhân bé nhỏ, có lúc là cô đồng nghiệp có thể hoá giải những khúc mắt chốn công sở mà anh rất tin tưởng.
05:40 SA 05/04/2019
Đừng khóc khi không có anh
Cô chọn xong món và người phục vụ quay đi. Cô mới ngẩng đầu lên nhìn anh. Anh thấy cô cũng chọn xong và đặt điện thoại xuống bàn. Chiếc khăn ăn màu trắng trải qua đùi, anh cầm chiếc thìa sáng bóng lên quay qua quay lại. Dù người hẹn là anh, nhưng lúc này, anh không biết nên mở lời như thế nào.
- Anh có chuyện muốn nói với em ạ?
- À, ừ. Anh có vấn đề cần trao đổi với em. Trước hết, anh muốn xin ý kiến em. Sau là anh sẽ trao đổi về công việc sắp tới.
- Vậy là anh đã có dự định từ trước? Mời em đến đây chỉ là hình thức còn mọi việc anh đã sắp xếp xong ạ?
Anh không trả lời. Bởi anh hiểu tính cô, nếu trả lời, cô sẽ hỏi anh. Mà vị trí mới, anh muốn cô ngồi ở đó, thay anh tiếp quản. Anh không muốn cô tìm cho mình lý do nào để thoái thác.
- Anh không giấu em, anh có ý định chuyển em lên đó. Em sẽ một mình một phương trời, em có thể thoả sức vùng vẫy. Anh thấy năng lực của em tốt, em có thể phát triển được nữa.
- Vậy hả anh? Nhưng anh đã hỏi ý kiến của em chưa? Hay anh gọi em ra đây chỉ để thông báo? Anh có hiểu em đang nghĩ gì không?
05:25 SA 05/04/2019
Đừng khóc khi không có anh
- Không anh. Em đã nghĩ vấn đề khác!
Cô bất ngờ ngẩng cao mặt, hất mái tóc ra phía sau rồi nhìn thẳng vào mắ anh, cười.
Nụ cười có lẽ chưa bao giờ làm anh xao xuyến đến thế!
Anh hơi bất ngờ bới hành động của cô. Bởi lẽ, trước nay đối với anh, cô luôn luôn là con mèo nhỏ, ngoan hiền và có phần uỷ mị. Có lần, anh thấy cô rơi nước mắt khi tay đang cầm điện thoại. Những lần trao đổi với anh, cô dù ở vị trí phó phòng nhưng luôn khuôn phép với anh, vâng dạ và cả cử chỉ của cô cũng biểu lộ cô "ngoan".
Mắt anh hơi sáng, rồi anh vươn người ra phía trước. Anh cũng đáp lại nụ cười nửa vời của cô:
- Vậy em chọn đồ ăn đi. Hôm nay anh sẽ uỷ quyền cho em tất, kể cả cái tấm thân anh đây!
Tay cô cầm quyển menu của nhà hàng, nhưng miệng hơi nhếch lên một chút, kèm biểu cảm nửa như đáp lại nửa như không quan tâm.
- Thật vinh hạnh cho em quá ạ!
Cô hiểu, anh đang trêu cô, nên cô đáp lại, trong lời đáp có phần mỉa mai. Nghĩ vậy nên cô hơi cười mỉm. Tay vẫn lật cuốn menu. Phía bên bàn đối diện, anh vẫn liếc nhìn cô và thỉnh thoảng chăm chú vào điện thoại, chỉ là giả vờ thôi mà...
02:24 SA 05/04/2019
m
MeHoagQuan
Chuyên gia
10.8k
Điểm
·
13
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Cô ngồi bên kia, mà mắt nhìn sâu vào ly rượu. Cô không biết nên mở lời như thế nào nữa để phá tan cái khôgn khí ngột ngạt này. Cô lấy chai rượu và rót đầy vào ly, cạn một hơi. Đắng quá! Rượu đắng và lòng cô còn đắng hơn!
Cô biết chối từ cơ hội này vì lý do gì? Xét về năng lực, cô có. Xét về ngoại hình, cô cũng có. Xét về tạo dựng mối quan hệ, cô cũng có. Chỉ là không có gì với anh!
Cô uống hết rồi đặt cốc xuống. Anh đứng dậy, với tay lấy chiếc khăn ở bên cạnh đưa cho cô, lau những giọt rượu quanh miệng. Cô hới né người.
- Anh cứ để đó, em làm được mà!
Giọng cô như vọng về từ xa xăm, khoảng cách. Cô ngồi nghiêm chỉnh rồi hỏi anh:
- Khi nào em có quyết định chính thức anh nhỉ?
- Có rồi em!
- À em quên, có rồi. Miệng cô cười nhạt.
- Vậy tuần sau em có thể bắt đầu?
Anh gật đầu, rồi gắp cho cô món khai vị.
- Em và Phan sẽ lên đó làm việc với lãnh đao địa phương trước. Anh sẽ lên sau. Anh còn vài việc với bên cơ quan Thuế.
- Anh yên tâm. Làm cùng ai chứ cùng Phan em cũng đỡ nhiều.
- Anh biết, nhưng anh vẫn phải lưu ý bên Sở Địa chính. Vì lô đất khu đó sang sổ đỏ chưa xong hết. Em làm việc khó quá gọi cho anh, anh sẽ lên xem thế nào. Về cơ bản, em cứ khảo sát xem nhu cầu của dân trên đó, sau đó em gửi cho anh báo cáo chi tiết từng thửa, từng lô...
- Những cái đó Phan làm được, em nghĩ em sẽ xem lại sau khi Phan làm xong. Cô cắt lời anh!