Anh chúc mẹ con Ỉn hạnh phúc!Chúc mẹ Ỉn khỏe mạnh vui tươi kiếm được nhiều xèng để nuôi dạy Ỉn nên người! Chúc Ỉn ngoan ngoãn chịu ăn chịu lớn và nghe lời mẹ!Cuối cùng, chúc mẹ Ỉn sớm tìm được người đàn ông yêu thương cả hai mẹ con. Để 2 mẹ con có chỗ tựa vững chãi!@};-
Haizzzz, đọc mấy pót trên của bạn Vũ Hương đã chán chả buồn comm rồi vì thấy bạn ấy cứ bệnh bệnh thế nào...nhưng khi bạn ấy tuyên bố 1 câu xanh rờn thì thấy áy náy cho bạn ấy quá!Tớ bị vợ bỏ đây này. BỎ nghĩa đen hẳn hoi nhé chứ không phải Bỏ nhau đâu nhé. Nghĩa là Vợ Tớ Bỏ Nhà Ra Đi ấy nhưng tớ chả thấy vấn đề gì vì Đúng là tớ có sai lầm nên vợ tớ mới bỏ, chứ tớ ngon lành thì đã không nên chuyện. Nhưng khôgn có nghĩa là trong quá khứ tớ có sai lầm mà bây giờ tớ không được phép trở thành người tốt hơn, đúng không Hương?Nói thật, ai đã/đang và sẽ lấy bạn Hương rồi cũng khổ vì cái tật Cuồng Tín và Thần Thánh hóa con bạn ấy của bạn ấy!
Mẹ Ỉn sau 5 ngày đi vắng, về lại công ty, việc ngập đầu.
Định chiều nay về sớm với Ỉn, mà Ỉn cũng đang ốm khật khừ, cuối cùng thì việc nhiều quá, lại không tập trung được nên tối nay Ỉn lại phải ngồi nhà chờ mẹ rồi!
Cảm ơn anh 7, vì tất cả sự quan tâm anh đã dành cho mẹ con nhà Ỉn.
Lời chúc mẹ Ỉn khỏe mạnh vui tươi kiếm nhiều xèng em xin nhận,
Lời chúc Ỉn chịu ăn chịu lớn, ngoan ngoãn nghe lời mẹ, em càng xin nhận,
Còn việc sớm tìm được người đàn ông yêu thương cả 2 mẹ con & làm chỗ dựa vững chãi cho 2 mẹ con, em xin gác lại để xếp vào kế hoạch dài hạn (chửa biết vài năm, hay chục năm lần thứ nhất!)
Không có ý định tìm, lấy đâu ra mà thấy, anh nhỉ…
Mà chẳng còn nhu cầu tìm nữa!
Một người yêu thương EM, và để em cho đi yêu thương, đã từng tìm thấy, nhưng không thể giữ lại bên mình, chỉ vì em biết em quá ích kỉ với bản thân em, và với người ấy, nếu tiếp tục, chỉ mang đau khổ cho cả hai. Người con gái được người ấy yêu thương & che chở sẽ là người con gái hạnh phúc, nhưng em quá cứng đầu & độc đoán trong các quyết định của mình, em không dám và không muốn nhận sự che chở từ bất cứ ai, nên không thể đồng hành cùng người ấy trên chặng đường dài.
Giờ cứ xác định lấy con & gia đình làm trung tâm của mọi vui, buồn, phấn đấu của mình, chỉ thế thôi!
Thình thoảng/thường xuyên, nghĩ rất buồn, & nhớ người ấy quay quắt,
Nhưng mà vậy tốt hơn, cho cả hai!
Haizzz…..
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Page1307
Tàu vừa đi qua Vinh, sau chục ván tá lả, chả biết đã đi đến đâu!
Xa Ỉn con thế là đã tròn 4 ngày rồi đấy, mà chả hiểu sao FaceTime ko chạy, ko ngó được Ỉn con mỗi tối, nhớ con quá!
Có cái bạn gì ở topic bên kia thì nửa đùa nửa thật chuyện ôm cái chăn khai mù của con theo cho đỡ nhớ, mình thì chả đùa, đã xách theo cái khăn sữa của con, thỉnh thoảng nhớ quá thì lôi ra hít hít. Cái mùi con mình, không lẫn vào đâu được, cắt sữa lâu rồi mà vẫn như mùi sữa :D
Nay theo lịch, Pa đón Ỉn con cả ngày, từ sáng đến tối để thực tập cho chuyến đi biển vài ngày với Pa & Ng. Trước hôm mẹ đi, Pa gọi điện bảo hủy kế hoạch, vì Pa Ỉn & Ng đang trục trặc, Pa ko thể trông Ỉn một mình cả ngày. T7 lại gọi điện lại, thông báo đã OK rồi, đón con như thường.
CN, 10h sáng vào đón con.
Chiều mẹ Ỉn có chút sốt ruột nên gọi điện về nhà ông bà ngoại định hỏi thăm xem có biết tình hình thế nào, thì đã thấy giọng Ỉn lảnh lót trong điện thoại. Ra là Pa Ỉn đã trả Ỉn về nhà từ 2h chiều. Tính ra là "ngày đi chơi" với Pa được 4 tiếng, trong đó có 2 tiếng ngủ trưa.
Chiều tối Pa Ỉn gọi, bửu anh muốn giải thích rõ với em vì sao anh đưa con về sớm: con mệt & quấy, ăn trưa xong ho nên nôn khắp nơi, anh đưa con về sớm để con nghỉ ngơi. Theo như ông ngoại thì taxi vừa đến, Pa Ỉn thả con xuống tay ông ngoại, xong chạy mất tích còn chả kịp dặn dò gì lại :D
Ừa thôi, cứ từ từ, mới trông con lần đầu nên Pa chửa quen, dần dần tự khắc sẽ quen thôi Ỉn nhỉ. Mẹ cũng muốn con có cơ hội ở bên cạnh Pa nhiều hơn, đi chơi đây đó vs Pa, nhưng mẹ chỉ cho con đi khi nào Pa thật sự sẵn sàng để chăm lo cho con. Trong lúc chờ đợi, cứ chịu khó đi chơi với mẹ & ông bà vậy :D
Cậu sắp về đấy, chờ cậu về, rồi mẹ thiết kế cho nhà mình đi biển 1 phát nhỉ, Ỉn con chưa thấy biển bao giờ! Cái đứa thích nước như con, nhìn thấy biển chắc chạy ra vồ!
Mấy hôm đi mà mẹ cứ tiếc, giá như có thể mang con theo, hẳn là mẹ con mình có thể làm vô số việc với nhau!
Sáng mai hy vọng tàu đến ga đúng giờ, mẹ kịp ghé về nhà 1 tí tẹo ôm Ỉn con trước khi phi ngược lại công ty.
Nhớ con nhiều, tình yêu :*
E chả ưng tí nào cái comment của a 7, nó vừa phũ vừa chả ra sao. Vào đây cũng toàn SM SD đã từng đổ vỡ nên rất hiểu cảm giác của Hương, đã một lần đau nên nhìn đâu cũng thực tế hơn & cẩn trọng hơn.
Chửa thấy bạn ấy bệnh bệnh ở đâu cả, chỉ thấy bạn ấy mê con, cuồng con như em & vô số mẹ ở đây. Con mình, mình cuồng, ai có quyền tham gia vào ngoại trừ những người trực tiếp lo cho mình & con, chịu trách nhiệm về mình & con? Còn người dưng nước lã chả liên quan gì thì kệ họ thôi Hương ạ, làm cái gì để mình happy nhất thì làm, yêu con theo cách nào mình nghĩ là tốt nhất cho con thì yêu, chả ai có quyền đánh giá bạn hết!
Còn cái câu cuối của a 7 thì em hoàn toàn đồng ý, đồng ý sau khi đã để thời gian suy ngẫm khá nhiều. Nhìn lại chuyện nhà em, tan vỡ, một phần gốc rễ nằm ở chỗ em đã vì quá yêu con, chăm cho con mà lơ là người đàn ông bên cạnh em. Giờ đây gia đình đã tan vỡ, tình yêu & tgian cho con càng nhân lên gấp nhiều lần, nên sẽ không có chỗ cho bất cứ người đàn ông nào khác. Cứ cho vậy là ích kỷ đi cũng được, nhưng trước khi biết chắc chắn rằng em có thể giành tgian cho người ấy & thời gian để vun đắp cho gia đình mới, trước khi biết chắc chắn rằng người ấy sẽ đủ yêu thươg & đủ vững chãi, bao dung để che chở cho cả 2 mẹ con, không bao giờ em đi bước nữa. Túm lại là ai đã/đang & sẽ lấy em, cũng sẽ khổ vì không bao giờ em có thể yêu họ nhiều như yêu con em, vậy nên, có thể suy nghĩ hiện tại của em là tiêu cực, nhưng em sẽ duy trì cuộc sống SM đến khi xuất hiện 1 người thực sự phù hợp, có thể là khi con đã trưởng thành, có thể là never. Nếu sau này già, cô đơn, con bỏ, thì đi làm công tác xã hội, già nữa hết sức lực thì vào trại dưỡng lão bầu bạn với mấy ông bà bạn già alzheimer.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Page1307