Người nhạy cảm chắc là rất tinh tế và có tâm hồn phong phú. Đến bây giờ thì tớ sợ trạng thái “nhạy cảm” lắm rồi. Tớ muốn “ngu si hưởng thái bình” hơn.
Nên tớ tập đứng lên và bớt suy nghĩ, bớt suy diễn, bớt tò mò, bớt kích động. Khi gặp những điều trái ý, tớ quay về thói quen cũ, hướng suy nghĩ về những hình ảnh, kỷ niệm, sự kiện, con người,… đã và đang làm tớ vui vẻ, thích thú. Thế là cơn bốc hỏa dần được tắm nước mát và tớ quên dần điều làm tớ buồn bực sau khoảng 15 phút.Tớ cũng thay đổi khái niệm của mình về hạnh phúc, giảm bớt kỳ vọng hơn so với thời còn thanh niên với trái tim đầy nhiệt huyết muốn thay đổi mọi người, mọi thứ quanh mình. Tớ trở nên dễ tính, dễ chấp nhận. Không còn dễ tin như ngày xưa nhưng niềm tin không còn quan trọng nữa rồi. Miễn là tớ vẫn còn hài lòng với những gì mình có thì mỗi buổi bình minh vẫn hứa hẹn nhiều điều mới mẻ và hấp dẫn.
Cuối cùng, Skype nói đúng. Đờn ông họ chúa ghét nói nhiều, nói kiểu hàn lâm đấy. Mình nghĩ gì trong nội tâm cứ nghĩ, phức tạp mấy cũng được, nhưng đã quyết định nói ra với chồng thì lại phải nghĩ cách sao cho đơn giản nhất, lọt vào tai họ nhanh nhất.
:Thinking:phải em chắc chưa đủ trình để "yên tĩnh" như chị... thôi trình có đến đâu sử dụng đến đó, tự học dần vậy.
Hôn nhân nhàm chán, bão tố...đâu chỉ vì NT3. Nhiều khi chính bản thân mình thành NT3, đời mà...đâu ai học được chữ ngờ. Bạn đừng bi quan quá, ko hẳn hôn nhân nào 10 năm cũng bão tố đâu.
Người nhạy cảm luôn luôn là vậy mà. Đừng sợ nhạy cảm bạn nhé. Mình luôn nghĩ nhạy cảm được là một điều rất đáng quý. Điều cốt yếu là những thứ ta cảm nhận được ấy đã dẫn ta tới những suy nghĩ, những hành xử như thế nào mới là quan trọng. Những suy nghĩ của ta luôn tích cực như thế này thì tuyệt quá còn gì
Tặng hoa Binhminh và chúc Binhminh vẫn luôn là người phụ nữ nhạy cảm, tinh tế và có tâm hồn phong phú nhé:Rose::Rose: