Chị Huệ ơi,những lời nói thiếu thiện cảm là thế nào vậy chị?Em chỉ có 1 thắc mắc duy nhất là :tại sao hình ảnh của em bị công khai trên báo chí mà em không được biết??Có luật nào được chụp ảnh của người khác rồi cho đăng lên báo khi chưa có sự đồng ý của người bị chụp không chị?Em chỉ có thắc mắc như vậy thôi_nên em mới lấy tư cách cá nhân ra để sáng nay gọi điện cho chị,thế mà chị....??Chị đến viện cho chaú đến khám trước nay khá lâu rồi,vậy em hỏi chị em đã làm gì xấu ảnh hưởng đến cháu nhà bao giờ chưa?Hay đã vô tình làm chị phật ý.???Còn từ sáng đến h em nhận được quá nhiều cuộc điện thoại hỏi tại sao lại có ảnh trên báo??làm gì mà phải bị lên báo?Chị vô hình chung làm em bị ảnh hưởng quá nhiều đến danh dự đấyNếu chị có thành kiến gì với em thì xin cho em biết và góp ý em nhéMai chị cứ cho cháu đến khám bình thường,em chẳng vì chuyện cá nhân mà có ác cảm với cháu nhà đâu,Việc nào đi việc nấy,trẻ con chẳng có tội gì cả.To All:chuyện này là chuyện riêng,cá nhân của em với nick name Tuncoi thôi ạ,không liên quan gì đến vấn đề V_N đâu:Nottalkin:
Mình cảm thấy rất bức xúc với trường hợp của mẹ Tuncoi. Như đã trao đổi với bạn, mình gửi bạn địa chỉ của một bác sỹ cũng rất giỏi về mắt mà một người bạn mách cho mình. Bạn thử cho cháu đến khám xem bác sỹ kl thế nào. MÌnh nghĩ bạn đừng nói gì về kết luận của bệnh viện Việt-Nga cho bác sỹ Dung vội: Benh vien mat Quoc te 128 Bùi Thị XuânBS Dung 0903296714Bạn gọi điện và đặt khám trực tiếp nhé.
Sau hôm báo Tuổi trẻ đăng tin, em không cho con quay lại Việt Nga để khám nữa, mà đưa con đi khám ở nhiều nơi khác, như Viện mắt Ánh Sáng, Viện mắt TW, và ở PK Tân An...trong những ngày chạy lăng xăng khắp nơi đó, em bị tai nạn giao thông một cách vô lý, tuy không nặng lắm nhưng cũng khiến em nằm viện vài ngày và nằm nhà hơn 1 tháng. Bố cháu tiếp tục công việc đưa con đi khám, và làm việc với Việt Nga, nhưng hẹn kiểu gì thì cũng chỉ có nhân viên Việt Nga tiếp xúc còn ông Giám đốc thì luôn lảng tránh. Những ngày nằm nhà em thấy mệt mỏi, lại đọc báo thấy Việt Nga chỉ bị xử phạt có vài triệu một cách chóng vánh, thấy xót xa con mình quá, xót xa cho cả bản thân mình, xót xa cho cuộc sống dân đen, không tiền, không quyền không quan hệ, em thấy chán nản và bất lực, em thấy rằng cuộc sống của mình của con mình được bình an là quý giá nhất, em không liên hệ với Việt Nga nữa, em buông xuôi, em không vào topic này nữa, em vào WTT bằng nick khác, em cố tình tránh mọi thứ khiến em phải suy nghĩ xót xa. Em chỉ biết bảo vệ mắt con bằng cách cho con nghỉ tất cả các khóa học ngoại khóa, ngoại ngữ, chỉ học chính khóa tại trường, hạn chế tối đa ti vi, máy tính, truyện...cho chơi ngoài trời nhiều hơn, cho mắt nghỉ ngơi nhiều hơn. Thế mà hôm qua kết quả khám lại của con em lại tăng thêm 0.5D mỗi mắt, em thấy tâm trạng mình nặng trĩu!
Điều nực cười ở Việt Nga là, từ ngày đó đến giờ các bạn chăm sóc khách hàng gọi đến cho em đến 3-4, lần nào cũng chỉ là câu "Em chào chị, em ở Viện mắt Việt Nga, em gọi đến để hỏi thăm cháu nhà mình từ khi tập mắt tới giờ mắt cháu đã tốt hơn chưa ạ", ô hay, con nhà em tập mắt ở đó đã hơn 2 năm rồi, sau khi tập còn được Việt Nga nhào nặn, mổ xẻ thí nghiệm đến khổ sở, không lẽ các bạn chăm sóc khách hàng không được lưu ý tí nào cho trường hợp con nhà em sao, mà lúc nào cũng chỉ có câu hỏi lý thuyết giả tạo và lạc hậu đó. Lần cuối cùng cách đây khoảng 3 tuần, em không còn kiên nhẫn để nghe hết câu của bạn gọi điện, em bảo bạn gọi điện là "Em làm ơn gạch tên con chị ra khỏi danh sách và đừng bao giờ gọi cho chị nữa".