Ông bà chiều cháu chỉ là vấn đề phụ (vì ông bà nào cũng chiều cháu), nhưng cách bạn đối xử với con mới là vấn đề chính, quyết định cách con cư xử với người khác. Con mới 4 tuổi mà bạn bạo lực với con quá, lại còn dỗi nữa (chẳng hiểu dỗi con thì bạn được lợi gì, có gì tốt trong việc giáo dục con?) Bạn nên xem lại cách dạy con của bạn, ko ổn chút nào, chính bạn đang đẩy con ngày càng xa cách, rồi có người nói ra nói vào sẽ làm bé hiểu là vì có em bé nên bạn ko còn thương con, ko cần con nữa. Bạn cần lưu ý điểm này. Cách xử sự của bạn ko những làm con xa bạn mà có khi ghét lây em bé. Nhà mình rất hạn chế dùng roi vọt với con, nhất là chuyện ăn uống. Con thích thì ăn, ko thích thì thôi, kể cả ngậm thức ăn mẹ cũng ko cho ăn tiếp. Đến bữa mẹ chuẩn bị đồ ăn cho ăn, ăn bao nhiêu, ăn gì con tự quyết định. Nhiều hôm mình biết con vẫn còn ăn được nữa, nhưng mải chơi nên bảo mẹ là con no, con ko ăn nữa, mẹ vẫn cho con rời bàn ăn. Con mình cũng gần 4 tuổi, từ bé tới h chỉ bị bố mẹ quật 3-4 lần gì đó vì con làm việc nguy hiểm đến bản thân (VD: ô tô đang chạy con tháo dây an toàn đứng lên, xe phanh bị ngã --> 1 trận đòn). Ko đánh nhiều nhưng chỉ nhắc đến roi là con biết sợ. VD chuyện bạn ko đồng ý cho con bỏ học đi chơi thì bạn có thể làm việc trực tiếp với cô giáo của bé, hôm nào bé ko đi học, cô nhắn tin ngay cho bạn. VD bạn ko đồng ý cho con sang cụ chơi, nếu là mình, mình gọi con vào phòng, giải thích lý do con ko được sang cụ và con phải đi học... chứ mình ko bao h giận dỗi, hay ném quần áo của con như bạn. Hành đồng như thế rất ko chín chắn và là gương xấu cho con. Mình cảm giác bạn tức BMC, ko làm gì được nên trút cả vào con, tội bé lắm. Bạn dành thêm thời gian nói chuyện, dạy dỗ con chứ đừng dùng bạo lực. Bạo lực chỉ thể hiện sự bất lực thôi, ko giải quyết được vấn đề đâu.
Hầy. Chuyện muôn thuở. Ở riêng đc là sướng nhất
thực ra nói là bạo lực, nhưng bản thân e cũng thấy nhà nào mà chẳng đánh con vài lần. mang tiếng là cho nó 1 trận, nhưng chủ yếu là quát thét, tức lắm thì phét vài cái thước kẻ vào mông, chứ ko có chuyện lấy đánh cho con bò lê bò càng ko ngồi dậy đc.
bản thân con e cũng là 1 đứa bé ngoan. có lúc phân tích thì nó cũng hiểu, cũng nghe. nhưng có lúc lên cơn bướng thì dù mình nói thế nào nó cũng cứ làm theo ý nó. như chuyện đến nhà cụ, e có nói là trời tối rồi, mà chiều hôm sau bố nó cũng hứa là đưa nó đi, thế nên ở nhà đi. nhưng nó cứ khóc đòi đi, vùng vằng, lúc e có cáu bảo đi thì đi đi, ko cho ở với mẹ, thì nó cứ thế đi luôn. bà nó có giải thích là trời mưa rồi, ông cũng ở nhà rồi, nhưng nó nhất định đòi đi. nhiều khi e cũng ko muốn đánh nó, nhưng thằng này có cái tính là thân lừa ưa nặng, nói nhẹ ko nghe, đến khi cầm cái roi ra rồi mới biết sợ. ở nhà ông bà chẳng đánh cháu đã đành, bố nó cũng ko mấy khi đánh, nhưng đánh thì rất đau. bình thường nói rất nhẹ nhàng, ko nghe thì cứ lẳng lặng lấy roi ra đánh, thế nên chỉ khi nào nó nhìn thấy cái roi nó mới nghe lời. còn e thì trước khi đánh quát thét đã, nên có khi chỉ cần nhấn mạnh lời nó đã nghe rồi mà chưa cần đến roi.
đúng là e tức bmc mà ko làm gì đc nên trút vào con. nhưng nó chỉ là 1 phần thôi. khi mình đã mệt mỏi vì phải chăm 1 đứa, con nói thì ko nghe, ông bà thì xúm vào bênh, còn chồng thì đứng ngoài xem cuộc vui, cảm giác nó như phát điên lên ý. đây cũng là lần đầu e nặng lời với nó thế, ném đồ nó thế, chứ bình thường chỉ có nói dỗi vài câu là nó chạy ra xin lỗi luôn. nhưng ko ngờ lần này nói dỗi mà nó tỏ thái độ bất cần. e cũng chẳng biết là làm thế nào nữa.
ko phải nhà e ko có đk về kinh tế để ko ra ở riêng đc, mà cái chính chồng e là con một, thêm nữa mẹ chồng hơi tí là ốm, chồng e xót, mà tính ông ý thì lười, chăm vợ con thì vẫn chăm đấy nhưng bớt đc tí nào hay tí đấy, muốn ông bà đỡ đần cho.