Mình rất bị attract bởi các vấn đề tâm lý như thế này nên mình rất tò mò, đọc đi đọc lại. Hầu như trong mỗi người đều có một "triệu chứng" tâm thần nhất định, nhưng vẫn là một "tâm hồn", người thái nhân cách hoàn toàn thiếu mất "tâm hồn", đúng như bạn gì ở trên nói là ác quỷ đột lốt người. Xưa nay mình cũng không biết bệnh này nên những nhân vật tương tự trong phim vốn chỉ nghĩ là phim ảnh. Mình nhớ có một bộ phim Mỹ rất ám ảnh và diễn viên đóng cực đạt (nhưng không hiểu tại sao lúc đó mình không có định nghĩa về loại này). Phim nói về một kẻ giết người, hắn hoàn toàn không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào. Có thể hắn không phải là thái nhân cách, vì thái nhân cách rất charming để đạt mục đích đúng không bạn? Hắn lạnh lùng khi giết người, khi bệnh nhân van xin, thậm chí hắn còn bình tĩnh cho bệnh nhân lời khuyên (trên mặt không hề có một tia cảm giác hay cảm xúc nào). Một kẻ giết người như vậy ám ảnh hơn những kẻ giết người khác. Những kẻ đó vốn không phải là "người", nhưng bằng cách nào đó lại có trí tuệ của một con người, quá nguy hiểm.
Vote cho anh Parisien và bạn Halftheworldaway. Bạn chủ top không nắm được ý tứ của 2 bạn này. Ý 2 bạn nói là việc gì quan trọng hơn với chủ top, nuôi dạy con cho tốt hay là dĩ hoà vi quý? Thật ra tôi khá hiểu bạn top là vì có lẽ bạn ý không tự chăm con 1 mình được chăng, vẫn phải dựa dẫm vào ông bà nên mới phải "dung hoà". Chứ bạn ý mà tự chăm 100% thì bạn ý cứ chăm, ai can thiệp được? Bạn ý sợ làm trái ý ông bà, ông bà bỏ mặc đấy thì ai chăm con hộ bây giờ. Nên túm lại là bạn rất nửa chừng xuân, bạn không hoàn toàn coi việc sau này con trở thành người như thế nào là việc quan trọng nhất. Nếu muốn thì tìm cách mà không muốn thì tìm lí do thôi. Bạn nên đọc lại comment của anh Parisien, anh ý nói rất rõ ràng là anh ý chịu trách nhiệm với việc nuôi dạy con nên anh ấy sẵn sàng trả giá kể cả là bằng quan hệ với bố mẹ nội ngoại 2 bên. Bạn tranh luận vì anh ý là con trai, là nhà nội là không đúng. Ở với ai thì sẽ chịu ảnh hưởng can thiệp của người đấy. Nên nếu bạn thật sự thấy BMC can thiệp theo chiều hướng không tốt vào chuyện nuôi con của bạn, thì ở riêng, độc lập hoàn toàn nuôi con 100%. Nếu mỗi lần cho con về chơi mà ông bà tác động xấu thì không cho về chơi một thời gian dài cho ông bà hiểu. Phải chấp nhận trả giá bạn ạ. Còn bạn vẫn nhập nhằng chứng tỏ bạn vẫn chưa coi việc nuôi dạy con là tối quan trọng, kiểu sao cũng được mỗi thứ 1 tí, con khá khá là được rồi, mà vẫn giữ được quan hệ cũng khá khá với 2 nhà, thì cuối cùng chẳng có cái gì là khá hết đâu. Mình cũng rất tâm đắc với ý của anh Parisien về việc người phụ nữ phải như thế nào thì bọn đàn ông "không đàng hoàng" nó mới bâu vào. Nên bạn cũng đừng vội trách đàn bà sa ngã vì bị đàn ông giăng bẫy. Đàn ông cũng khôn lắm chứ bạn. Họ không làm gì mà tỉ lệ thành công thấp đâu, họ cũng chọn đối tượng để giăng đấy.
Đúng là đặc điểm của tư duy phụ nữ, lúc nào cũng "dung hoà" mà chả coi việc con mình trở thành người thế nào là cái củ khoai tây gì. Cuối cùng, muc tiêu của bạn khi dạy con lại là "mọi người xung quanh cảm thấy thế nào" mới là quan trọng nhất. Bạn trả lời thế này là quá phụ công dạy dỗ của nhà giáo Parisien. Tất cả "khó khăn" bạn nói anh ấy đã lường trước và trả lời rành rọt trong bài giảng của anh ấy rồi. Rằng anh ấy cũng gặp khó khăn nội ngoại như bạn, bạn kể lại làm gì, có khác gì những gì anh ấy kể không? Nhà nội nhà ngoại anh ấy đã cân tất rồi. Người đẹp "não dài" kiểu này mà anh Q "nói 1 nó hiểu 2", "nói đến đâu nó thông đến đấy" thì công nhận là đầu óc bạn và anh Q có cùng độ "sáng sủa" như nhau. Chứ anh Parisien nói vã cả bọt mép có thấy bạn thông cái gì đâu? Ký tên: Mụ vợ tàu điện, :)):)):))
@dakhucnuavangtrang: Em lại sa vào đúng bài nghèo đổ thừa hoàn cảnh mất rồi :)) Về việc chăm sóc giáo dục con, đồng ý anh có điều kiện thuận lợi hơn những người khác. Nhưng anh cũng có những khó khăn riêng chứ không phải mọi thứ lúc nào cũng xuôi chèo mát mái. Bên nội bên ngoại cũng có tác động, có gây áp lực lên cách nuôi dạy con của anh. Tuy nhiên anh xác định chính anh là người chịu trách nhiệm về sau con sẽ trở thành người như thế nào chứ không phải ông bà nội hay ông bà ngoại và hoàn toàn rõ ràng với tất cả chuyện đó. Bà nội nói dỗi "thôi con mày mày lo, từ nay tao mặc kệ" anh cũng chỉ mỉm cười xác nhận phải như thế mới là đúng. Khi anh cho con thử một số thứ hơi mạo hiểm, tất nhiên anh phải đứng ngoài theo dõi cẩn thận, ông bà ngoại nói "mày cứ theo ý mày có gì xảy ra ân hận cả đời". Lúc đó anh trả lời thà con chấp nhận một ít rủi ro còn hơn quá o bế con để sau này chắc chắn sẽ ân hận cả đời. Anh cứ lịch sự nhẹ nhàng nhưng cương quyết làm theo ý mình như thế một thời gian là tất cả nội ngoại đều chán không can thiệp nữa. Tất nhiên anh phải trả giá ít nhiều cho việc đó. Ví dụ làm mất lòng ông bà chẳng hạn. Khi anh đã xác định trách nhiệm với con cái là quan trọng nhất thì kể cả ông bà có từ mặt vĩnh viễn anh cũng vẫn việc anh anh làm. Nhưng thường cứ cư xử lễ phép lịch sự phần anh, ông bà thể hiện thái độ bằng mặt mà không bằng lòng được dăm ba bữa là chán, cuối cùng lại phải làm hòa thôi. Và để giáo dục con phải chấp nhận hi sinh. Ví dụ để giáo dục con không dùng điện thoại chơi game bắt buộc bố mẹ cũng phải không dùng điện thoại chơi game. Để giáo dục con làm việc nhà bắt buộc cả bố lẫn mẹ cũng phải xắn tay vào làm việc nhà. Để cho con cảm nhận được tình yêu thương của bố mẹ dành cho con cái mình phải tự tay chăm sóc giáo dục con chứ đừng dưa cho ông bà làm chính. Càng về sau anh càng nghiệm ra những gì xảy ra với bản thân hầu hết đều do chính bản thân mình tạo ra, rất ít do không may mắn hay số phận. Ví dụ như nhân vật M, với tất cả sự tôn trọng, anh vẫn phải nói trong mắt đàn ông xung quanh, là nhân vật có vấn đề. Đầu tiên ở tính hiếu thắng, coi trọng việc làm duyên làm dáng cố cho đàn ông xung quanh nghiêng ngả nên hệ quả khiến nhiều đàn ông để ý theo dõi. Sau đó qua vụ lùm xùm với Q khiến chồng đến tận cơ quan đánh ghen, rồi chuyện tình với T chắc hẳn cả cơ quan đều biết thì hẳn rất nhiều anh chàng đã cho M vào sổ tay chờ đợi cơ hội thích hợp. Ít nhất họ cũng nghĩ em quen với những việc như thế, nhiều người trong cơ quan đã làm thế, nên nếu họ có làm cũng không đến nỗi mất mặt. Hơn nữa như chính em thừa nhận, tính em yếu đuối. Một cái khoác vai có thể chỉ là trêu đùa vô tư, nhưng cũng có thể là một hành động thăm dò khéo léo, và khi em giật mình run rẩy hay chợt nhìn người kia bằng ánh mắt lạ thì rõ ràng đã khuyến khích anh ta tiến lên rồi còn gì. Một bông hoa có có thể hồ đồ kết luận thế giới này có duy nhất một loại côn trùng mà không ý thức được chính mùi hương của mình đặc biệt hấp dẫn loại côn trùng đó. Cũng như vậy nhiều cô gái than thân trách phận sao đời mình đen đủi toàn gặp đàn ông không tốt mà không chịu nhìn lại mình, không chịu ý thức chính bản thân họ hấp dẫn đàn ông xấu, đàn ông muốn qua đường trong khi đàn ông tốt lại e dè tránh xa. Đoạn cuối này anh nói chung cho những topic than van đầy rãy trên webtretho này chứ không ám chỉ gì em đâu M nhé :D
Hình như đó là phim No country for old men, vai diễn tên sát nhân của anh Javier Bardem, giết người bằng cách tung đồng xu. Khi theo dõi topic này, mình cũng cố hình dung xem một kẻ TNC là như thế nào nhưng chưa rõ ràng, nghe bạn nói đến nhân vật này, mình tự dưng nổi gai ốc vì nếu đúng là TNC là người như vậy thì quả thật là đáng sợ.
Gửi chị chủ top: em vẫn theo dõi topic của chị, cảm nhận được sức nặng trên từng con chữ chị gõ ra. Cảm ơn chị đã cho em thấy, cuộc đời tìm được một người chồng bình thường đã là một điều may!
Mong chị tiếp tục vững vàng bước tiếp, vượt qua được những chuyện như vậy, chị hẳn phải là người cực kỳ bản lĩnh, giống nhiều người miền Trung khác mà em biết: thông minh, chịu khó, rắn rỏi, nhưng đôi khi hơi cực đoan, nặng nề hóa mọi chuyện, trọng ý kiến của người ngoài đối với cuộc sống của mình, đôi khi thành ra tự làm khổ mình (em nói có gì không đúng chị bỏ quá cho em nhé!).
Vẫn chờ đợi câu chuyện của chị mỗi ngày, và em hy vọng có thể bằng cách nào đó chị giành được quyền nuôi bé trai!
Chúc chị bình an!