Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Chuyện tình máy bay và phi công trẻ!!!
Cuồi tuần này có chị em nào đi Lễ hội Hoa anh đào ở tượng đài Lý thái tổ hơm nào???
10:37 SA 29/03/2019
Chuyện tình máy bay và phi công trẻ!!!
Chào cả nhà, chúc mọi người có một cuối tuần vui vẻ.
Thu đến rồi, mọi người có kế hoạch mua vui cho cuối tuần không?
Hôm nay cả nhà em, bao gồm: ông bà ngoại bé Xoài, hai vợ chồng em cùng bé ra ngoài picnic. Thích lắm luôn á, mặc dù nắng mùa này khô tróc da. Nhưng được cái thời tiết êm dịu, ánh nắng chan hòa, rất thích hợp chụp ảnh và dạo chơi. Không những thế, hoa cúc bắt đầu được bày bán rồi, nhất là cúc mi ấy, đẹp nao lòng luôn.
Hai vợ chồng tung tẩy ôm con đi chụp, xong lại đưa con cho ông bà trông rồi tự đi selfie, xong lại nhờ người chụp cho vài tấm đại gia đình, vui đáo để luôn ấy ạ.
Em khuyên mùa này các chị, các mẹ cũng nên đưa gia đình ra ngoài picnic, lúc buổi sáng tầm 7-8r sáng nắng không quá gắt, mát mẻ dễ chịu lắm luôn ấy ạ, chụp ảnh, dạo chơi cứ gọi là thích ý, nhưng vẫn phải chú ý trang phục cho bé nha.
Hôm nay em mặc cho bé bộ đồ liền thân gấu Totoro, nhìn yêu dã man con ngan luôn. ahihihihi
P/S: Các chị, các mẹ chia sẻ cho em xóa vết thâm do mụn và cách tránh khô da mùa này đi ạ. Da đã khô xong hôm trước còn mọc vài con mụn, ngứa tay nặn nên để lại vết thâm, em đau lòng quá các chế ạ. Da tên kia tuy khô nhưng mịn lắm, em ghen tị muốn bùng cháy luôn. =((
12:25 CH 30/09/2018
Chuyện tình máy bay và phi công trẻ!!!
Chào mọi người, em kể cho mọi người chuyện cười ngày hôm nay :D
Lúc chiều tan sở, đáng lẽ ra là đợi hắn tới đón rồi về nhà, ai dè hắn bảo hôm nay đi hẹn hò, dở chứng đây mà.
- Anh có vé xem phim này, đi hẹn hò đi em.
- Phim gì đấy, hôm bữa xem hết phim hay rồi còn gì?
- Phim này cũng ra được mấy hôm rồi, tên gì nhỉ, à "Hành lang bí ẩn".
- Phim thể loại gì đấy, đừng nói với em là kinh dị nhá? - hôm trước thấy poster nhưng không để tâm lắm.
- Phim kinh dị, anh thấy bảo không sợ lắm, lâu rồi mình chưa đi xem phim ma rồi còn gì, anh bảo mẹ là bọn mình về muộn rồi.- mẹ em cũng quen tình cảnh này rồi, thỉnh thoảng hắn hứng lên là báo không ăn cơm nhà và nhờ mẹ em trông bé để hai đứa em "đi bồi dưỡng tình cảm" =)))
Đi ăn tối xong ra rạp, hắn đi mua bỏng nước em ngồi đợi, hôm nay cũng không đông lắm. Vào trong thì toàn thanh niên, có lẽ phim này chỉ hợp mấy bạn trẻ trẻ thôi.
Ahahahaha, có lẽ là do em cứng gan rồi, xem cũng không giật mình nhiều lắm, thế mà hắn thì cứ vèo một cái là hai tay run cầm cập, túm nhăn cả áo của em nhưng miệng cứ kêu " không sao đâu, em đừng sợ". Em cười nghiêng ngả giữa chốn đông người đang căng thẳng xem phim, mấy đứa trẻ quay ra nhìn mà em ngại gần chết.
Phim kết thúc, đi ra ngoài hắn vẫn nắm tay em thật chặt, kéo kéo tay em đi về. Hắn hỏi "em không sợ thật à, trước em có xem được phim kinh dị đâu?"
- Sợ chứ, cơ mà anh sợ hơn, làm em buồn cười hơn sợ, ahahahaha.
- Rõ ràng em cũng sợ, tay lạnh toát.
Điều hòa bật lạnh ơi là lạnh, tay không lạnh thì chính là chân lạnh, rét run lên, sợ cái gì.
Vừa về đến nhà hắn lao đi tắm rửa rồi ôm con, em tắm xong ra ngoài thấy hai bố con ngủ không biết trời trăng gì nữa rồi. Aizzz, em cũng đi ngủ đây, đang lần tay quờ quạng đây này, chắc chưa thấy ong chúa về tổ nên tìm người đây.
Chúc mọi người ngủ ngon nhé.
10:17 SA 21/08/2018
Chuyện tình máy bay và phi công trẻ!!!
Hihi, em hay quên nên lại để đến giờ mới tiếp tục. Mọi người thông cảm nha.
Hôm đó là một ngày siêu rét (với em thì cứ dưới 20 độ là siêu rét, nhưng ngày dó cũng tầm 15 độ, còn mưa phùn nữa), em đã xin nghỉ cả tháng trời trước khi sinh, đang ở nhà học đan mũ đan áo với mẹ và đợi đồ ăn từ anh chồng. Đan được cái mũ xong mà mỏi cả lưng, từ lúc bắt đầu đến giờ cũng được gần chục cái mũ (e biết làm mỗi mũ) với vài cái áo len mẹ em đan. Anh chồng mang đồ ăn ra là em đang ngồi ngả ngón trên giường vây quanh rất nhiều gối để em có thể nằm tùy ý. Đáng lẽ ra là 1 tuần nữa mới sinh, thế mà buổi tối định mệnh đó làm em không quên được.
Ăn xong thì đi lại tiêu thực, em mới bảo hắn mở phim gì lên cho em xem cho đỡ chán, vì vậy quyết định mở Dân nhập cư - serie phim của Mỹ để nghe. Phim này khá hài nên em xem để cười nhiều... Ai mà ngờ, vừa đi được mấy bước, đến đoạn buồn cười thì em víu lấy hắn, cả hai đứa cười ngặt nghẹo như điên. Bỗng nhiên bụng giật thót một cái, mới đầu em tưởng không sao vì đứa bé vẫn hay đạp mạnh như vậy. Nhưng càng đi càng đau, em mới bảo hắn đỡ ngồi xuống rồi bảo:
- Anh gọi mẹ ra đây cho em?
- Làm gì thế, bảo anh này, mẹ đang gọi điện thoại về nhà cho bố.
- Vậy anh vào nhà đem cái túi du lịch ra đây (bên trong là đồ sơ sinh đã chuẩn bị trước phòng trường hợp em đau đẻ là có luôn, mấy ngày vừa rồi còn "tập dượt" một lần nên để sẵn ở cửa phòng).
- Anh mang ra đây đã, với cho em một cốc nước.-lúc này bụng em đã ngâm ngẩm đau rồi, cảm giác thốn thốn lan tỏa xuống dưới.
- Đây nước đây em uống đi.- sau đấy hắn đi vào mang túi ra, lúc ra chắc thấy mặt em khác thường mới ném xuống hỏi "Em làm sao vậy, đau ở đâu?"
- Chắc em sắp sinh rồi. Đau bụng quá.- lúc nãy em nghĩ là dọa đẻ thôi, ai ngờ là thật.
- Mẹ..mẹ ..Vợ con sắp sinh rồi...- hắn gào thất thanh làm mẹ em giật mình lao ra khỏi phòng, sắp xếp đồ đạc rồi dìu em ra khỏi nhà đêan bệnh viện.
Đúng là đau đẻ, mới bắt đầu thôi mà chân đã nhũn cả ra, đi đến thang máy mà toát mồ hôi hột. Xuống đến nơi vồ lấy con taxi đến ngay bệnh viện.
Đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra này nọ nói chưa sinh được, em nghe xong muốn ngất. Làm ơn cho sinh luôn đi, đau đến không dám thở. Hắn ngồi đỡ rồi xoa bụng cho em, còn lẩm bẩm cái gì em cũng không nghe rõ nữa. Lúc sau mợ với cô hắn cũng đến. Mọi người bảo hắn đỡ em dậy đi lại, vừa đỡ dậy chân đã nhũn cả ra, xí nữa thì úp cả mặt xuống. Em nghe mọi người bảo cố gắng đứng dậy đi lại tí, còn hắn thì bảo thôi, không cần nữa vì em đang đau, ai nói gì hắn cũng không nghe. Em biết bây giờ phải vận động nhiều thì mới chóng sinh và đỡ đau, giật giật tay hắn bảo đỡ em dậy, cố lết mấy bước. Đi được một lúc thì cạn lực, được đỡ xuống em nằm ngay đơ, không kêu nổi, cắn răng chịu. Hắn thấy thế mắt đỏ hoe, túm tóc rồi vò xù lên trông như cái chổi, sau đó lại xoa bụng cho em, xong lại vò tóc túm tóc, em nhìn không nổi mới nói
- Anh túm nữa rụng tóc hói đầu thì ra chỗ khác, xấu chết đi được.- hết hơi để nói.
- Anh không túm.nữa, em đau ở đâu, đau thì cứ kêu lên, không sao đâu.-
Xung quanh cũng có mấy người nữa, cũng đang đi lại, kêu inh ả lên. Em cũng muốn kêu nhưng mà theo kinh nghiệm sợ đau của em thì càng kêu càng đau, vì nó sẽ làm co thắt bụng, nên đành nhịn, nước mắt nước mũi tùm lum nhưng không dám gào.
Đến một lúc tự nhiên đau đến hoa cả mắt, bác sĩ mới chịu cho em vào sinh. Hắn đòi vào nhưng em bảo mẹ giữ hắn ở ngoài, em trước đọc báo có thấy là, cho chồng vào chỗ sinh sau này dễ bị mặc cảm với vợ.
Đầu em lúc này trắng xóa một mảng, chỉ nghe thấp thoáng bác sĩ, bảo làm gì em làm đấy, bảo rặn, em dùng sức, mãi chưa ra. Xong lại đuối sức, lại dọa, để lâu con bị ngạt này nọ, em hãi quá dùng hết sức từ lúc bú mẹ đến giờ rặn.
Lúc nghe tiếng con khóc, em cũng thấy hắn xông vào bên trong, khản cả cổ không nói nổi, chỉ cười với hắn một cái rồi ngủ luôn.
Em tỉnh lại lúc đó cũng khá khuya rồi, hắn ngồi bên cạnh, trông bù xù xấu trai nhếch nhác thấy thương. May là sinh con xong rồi.
Ở bệnh viện 3 ngày em được về, cả nhà lớn bé rồng rắn về nhà, vì sinh sớm ngày dự sinh nên bà nội còn chưa về Việt Nam nên chỉ có thể nhìn qua ft.
Trời đất, nguyên một tuần đầu em không được dụng vào nước, vệ sinh thân thể thì dùng nước lá và có sự khống chế của mẹ em, hắn nghe mẹ em nói về tác hại của việc không ở cữ cẩn thận nhe nào, cũng không châm chước cho em. Đến tuần thứ hai mới thả lỏng hơn, nhưng cũng không khá khẩm gì mấy. Cái em để ý nhất đó là hắn cứ đòi ngủ chung nhưng người em như thế em nhất quyết không, hắn đành phải sang phòng khác. Thế là mất ngủ, 3 tuần gầy rộc đi trông thấy, em thấy vậy để hắn sang với điều kiện, ban ngày vắng mặt mẹ phải để em lau người cẩn thận, hắn đồng ý em mới gật đầu.
May là sinh con vào mùa đông chứ mà vào mùa hè nữa chắc em phát điên vì không tắm rửa gì mất. Hết cữ cũng vừa vặn gần Tết, nám nay thì đúng là bế con đi chúc Tết thật rồi.
Đến nay thì em đã đi làm lại, chuyện bỉm sữa ban ngày để bà ngoại lo, tối về bố bé lo, em cũng coi như nhàn nhã, chỉ việc ôm con cho bú thôi. Quả thật em cảm thấy rất may mắn vì gặp được hắn.
Có lẽ hắn thiếu thốn tình cảm từ nhỏ nên rất trọng tình cảm, rất biết vun vén gia đình.
Tuy em lớn hơn, nhưng cảm thấy hắn nhiều khi suy nghĩ chu đáo hơn nhiều, nên em yên tâm lắm.
Còn chuyện tương lai ấy à... Không ai nói trước cái gì, chỉ là hiện tại em rất hài lòng, dù thỉnh thoảng có những cuộc cãi vã vụn vặt mà cả nhà nói hai đứa em như hai đứa trẻ con giành đồ chơi.
"Đàn ông sợ chọn nhầm ngành, đàn bà sợ gả nhầm chồng". Em chắc là không nhầm tí nào rồi, Nếu ngày xưa em từ chối hắn, có lẽ em sẽ không vui vẻ như bây giờ, đó mới là nhầm tai hại, để rồi hối hận cả đời.
NOTE:
- Vậy là kết thúc chuyện tình của em rồi đó, em sẽ thỉnh thoảng lên update vài cái chuyện vụn vặt trong nhà và vài cmt của ông xã nhà em.
11:43 SA 19/08/2018
Chuyện tình máy bay và phi công trẻ!!!
hahahaha, ai nói hắn thiếu gia hắn bực lắm ạ, vừa nhắn tin cho em càu nhàu đây, hai hôm nay em bận nên chưa lên update (đang trốn việc check web đây ạ). Tối nay rảnh rảnh thì em lên "quẩy" cùng mọi người. =)))
04:36 SA 16/08/2018
h
hakuna132
Bắt chuyện
795
Điểm
·
3
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Thu đến rồi, mọi người có kế hoạch mua vui cho cuối tuần không?
Hôm nay cả nhà em, bao gồm: ông bà ngoại bé Xoài, hai vợ chồng em cùng bé ra ngoài picnic. Thích lắm luôn á, mặc dù nắng mùa này khô tróc da. Nhưng được cái thời tiết êm dịu, ánh nắng chan hòa, rất thích hợp chụp ảnh và dạo chơi. Không những thế, hoa cúc bắt đầu được bày bán rồi, nhất là cúc mi ấy, đẹp nao lòng luôn.
Hai vợ chồng tung tẩy ôm con đi chụp, xong lại đưa con cho ông bà trông rồi tự đi selfie, xong lại nhờ người chụp cho vài tấm đại gia đình, vui đáo để luôn ấy ạ.
Em khuyên mùa này các chị, các mẹ cũng nên đưa gia đình ra ngoài picnic, lúc buổi sáng tầm 7-8r sáng nắng không quá gắt, mát mẻ dễ chịu lắm luôn ấy ạ, chụp ảnh, dạo chơi cứ gọi là thích ý, nhưng vẫn phải chú ý trang phục cho bé nha.
Hôm nay em mặc cho bé bộ đồ liền thân gấu Totoro, nhìn yêu dã man con ngan luôn. ahihihihi
P/S: Các chị, các mẹ chia sẻ cho em xóa vết thâm do mụn và cách tránh khô da mùa này đi ạ. Da đã khô xong hôm trước còn mọc vài con mụn, ngứa tay nặn nên để lại vết thâm, em đau lòng quá các chế ạ. Da tên kia tuy khô nhưng mịn lắm, em ghen tị muốn bùng cháy luôn. =((
Lúc chiều tan sở, đáng lẽ ra là đợi hắn tới đón rồi về nhà, ai dè hắn bảo hôm nay đi hẹn hò, dở chứng đây mà.
- Anh có vé xem phim này, đi hẹn hò đi em.
- Phim gì đấy, hôm bữa xem hết phim hay rồi còn gì?
- Phim này cũng ra được mấy hôm rồi, tên gì nhỉ, à "Hành lang bí ẩn".
- Phim thể loại gì đấy, đừng nói với em là kinh dị nhá? - hôm trước thấy poster nhưng không để tâm lắm.
- Phim kinh dị, anh thấy bảo không sợ lắm, lâu rồi mình chưa đi xem phim ma rồi còn gì, anh bảo mẹ là bọn mình về muộn rồi.- mẹ em cũng quen tình cảnh này rồi, thỉnh thoảng hắn hứng lên là báo không ăn cơm nhà và nhờ mẹ em trông bé để hai đứa em "đi bồi dưỡng tình cảm" =)))
Đi ăn tối xong ra rạp, hắn đi mua bỏng nước em ngồi đợi, hôm nay cũng không đông lắm. Vào trong thì toàn thanh niên, có lẽ phim này chỉ hợp mấy bạn trẻ trẻ thôi.
Ahahahaha, có lẽ là do em cứng gan rồi, xem cũng không giật mình nhiều lắm, thế mà hắn thì cứ vèo một cái là hai tay run cầm cập, túm nhăn cả áo của em nhưng miệng cứ kêu " không sao đâu, em đừng sợ". Em cười nghiêng ngả giữa chốn đông người đang căng thẳng xem phim, mấy đứa trẻ quay ra nhìn mà em ngại gần chết.
Phim kết thúc, đi ra ngoài hắn vẫn nắm tay em thật chặt, kéo kéo tay em đi về. Hắn hỏi "em không sợ thật à, trước em có xem được phim kinh dị đâu?"
- Sợ chứ, cơ mà anh sợ hơn, làm em buồn cười hơn sợ, ahahahaha.
- Rõ ràng em cũng sợ, tay lạnh toát.
Điều hòa bật lạnh ơi là lạnh, tay không lạnh thì chính là chân lạnh, rét run lên, sợ cái gì.
Vừa về đến nhà hắn lao đi tắm rửa rồi ôm con, em tắm xong ra ngoài thấy hai bố con ngủ không biết trời trăng gì nữa rồi. Aizzz, em cũng đi ngủ đây, đang lần tay quờ quạng đây này, chắc chưa thấy ong chúa về tổ nên tìm người đây.
Chúc mọi người ngủ ngon nhé.
Hôm đó là một ngày siêu rét (với em thì cứ dưới 20 độ là siêu rét, nhưng ngày dó cũng tầm 15 độ, còn mưa phùn nữa), em đã xin nghỉ cả tháng trời trước khi sinh, đang ở nhà học đan mũ đan áo với mẹ và đợi đồ ăn từ anh chồng. Đan được cái mũ xong mà mỏi cả lưng, từ lúc bắt đầu đến giờ cũng được gần chục cái mũ (e biết làm mỗi mũ) với vài cái áo len mẹ em đan. Anh chồng mang đồ ăn ra là em đang ngồi ngả ngón trên giường vây quanh rất nhiều gối để em có thể nằm tùy ý. Đáng lẽ ra là 1 tuần nữa mới sinh, thế mà buổi tối định mệnh đó làm em không quên được.
Ăn xong thì đi lại tiêu thực, em mới bảo hắn mở phim gì lên cho em xem cho đỡ chán, vì vậy quyết định mở Dân nhập cư - serie phim của Mỹ để nghe. Phim này khá hài nên em xem để cười nhiều... Ai mà ngờ, vừa đi được mấy bước, đến đoạn buồn cười thì em víu lấy hắn, cả hai đứa cười ngặt nghẹo như điên. Bỗng nhiên bụng giật thót một cái, mới đầu em tưởng không sao vì đứa bé vẫn hay đạp mạnh như vậy. Nhưng càng đi càng đau, em mới bảo hắn đỡ ngồi xuống rồi bảo:
- Anh gọi mẹ ra đây cho em?
- Làm gì thế, bảo anh này, mẹ đang gọi điện thoại về nhà cho bố.
- Vậy anh vào nhà đem cái túi du lịch ra đây (bên trong là đồ sơ sinh đã chuẩn bị trước phòng trường hợp em đau đẻ là có luôn, mấy ngày vừa rồi còn "tập dượt" một lần nên để sẵn ở cửa phòng).
- Anh mang ra đây đã, với cho em một cốc nước.-lúc này bụng em đã ngâm ngẩm đau rồi, cảm giác thốn thốn lan tỏa xuống dưới.
- Đây nước đây em uống đi.- sau đấy hắn đi vào mang túi ra, lúc ra chắc thấy mặt em khác thường mới ném xuống hỏi "Em làm sao vậy, đau ở đâu?"
- Chắc em sắp sinh rồi. Đau bụng quá.- lúc nãy em nghĩ là dọa đẻ thôi, ai ngờ là thật.
- Mẹ..mẹ ..Vợ con sắp sinh rồi...- hắn gào thất thanh làm mẹ em giật mình lao ra khỏi phòng, sắp xếp đồ đạc rồi dìu em ra khỏi nhà đêan bệnh viện.
Đúng là đau đẻ, mới bắt đầu thôi mà chân đã nhũn cả ra, đi đến thang máy mà toát mồ hôi hột. Xuống đến nơi vồ lấy con taxi đến ngay bệnh viện.
Đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra này nọ nói chưa sinh được, em nghe xong muốn ngất. Làm ơn cho sinh luôn đi, đau đến không dám thở. Hắn ngồi đỡ rồi xoa bụng cho em, còn lẩm bẩm cái gì em cũng không nghe rõ nữa. Lúc sau mợ với cô hắn cũng đến. Mọi người bảo hắn đỡ em dậy đi lại, vừa đỡ dậy chân đã nhũn cả ra, xí nữa thì úp cả mặt xuống. Em nghe mọi người bảo cố gắng đứng dậy đi lại tí, còn hắn thì bảo thôi, không cần nữa vì em đang đau, ai nói gì hắn cũng không nghe. Em biết bây giờ phải vận động nhiều thì mới chóng sinh và đỡ đau, giật giật tay hắn bảo đỡ em dậy, cố lết mấy bước. Đi được một lúc thì cạn lực, được đỡ xuống em nằm ngay đơ, không kêu nổi, cắn răng chịu. Hắn thấy thế mắt đỏ hoe, túm tóc rồi vò xù lên trông như cái chổi, sau đó lại xoa bụng cho em, xong lại vò tóc túm tóc, em nhìn không nổi mới nói
- Anh túm nữa rụng tóc hói đầu thì ra chỗ khác, xấu chết đi được.- hết hơi để nói.
- Anh không túm.nữa, em đau ở đâu, đau thì cứ kêu lên, không sao đâu.-
Xung quanh cũng có mấy người nữa, cũng đang đi lại, kêu inh ả lên. Em cũng muốn kêu nhưng mà theo kinh nghiệm sợ đau của em thì càng kêu càng đau, vì nó sẽ làm co thắt bụng, nên đành nhịn, nước mắt nước mũi tùm lum nhưng không dám gào.
Đến một lúc tự nhiên đau đến hoa cả mắt, bác sĩ mới chịu cho em vào sinh. Hắn đòi vào nhưng em bảo mẹ giữ hắn ở ngoài, em trước đọc báo có thấy là, cho chồng vào chỗ sinh sau này dễ bị mặc cảm với vợ.
Đầu em lúc này trắng xóa một mảng, chỉ nghe thấp thoáng bác sĩ, bảo làm gì em làm đấy, bảo rặn, em dùng sức, mãi chưa ra. Xong lại đuối sức, lại dọa, để lâu con bị ngạt này nọ, em hãi quá dùng hết sức từ lúc bú mẹ đến giờ rặn.
Lúc nghe tiếng con khóc, em cũng thấy hắn xông vào bên trong, khản cả cổ không nói nổi, chỉ cười với hắn một cái rồi ngủ luôn.
Em tỉnh lại lúc đó cũng khá khuya rồi, hắn ngồi bên cạnh, trông bù xù xấu trai nhếch nhác thấy thương. May là sinh con xong rồi.
Ở bệnh viện 3 ngày em được về, cả nhà lớn bé rồng rắn về nhà, vì sinh sớm ngày dự sinh nên bà nội còn chưa về Việt Nam nên chỉ có thể nhìn qua ft.
Trời đất, nguyên một tuần đầu em không được dụng vào nước, vệ sinh thân thể thì dùng nước lá và có sự khống chế của mẹ em, hắn nghe mẹ em nói về tác hại của việc không ở cữ cẩn thận nhe nào, cũng không châm chước cho em. Đến tuần thứ hai mới thả lỏng hơn, nhưng cũng không khá khẩm gì mấy. Cái em để ý nhất đó là hắn cứ đòi ngủ chung nhưng người em như thế em nhất quyết không, hắn đành phải sang phòng khác. Thế là mất ngủ, 3 tuần gầy rộc đi trông thấy, em thấy vậy để hắn sang với điều kiện, ban ngày vắng mặt mẹ phải để em lau người cẩn thận, hắn đồng ý em mới gật đầu.
May là sinh con vào mùa đông chứ mà vào mùa hè nữa chắc em phát điên vì không tắm rửa gì mất. Hết cữ cũng vừa vặn gần Tết, nám nay thì đúng là bế con đi chúc Tết thật rồi.
Đến nay thì em đã đi làm lại, chuyện bỉm sữa ban ngày để bà ngoại lo, tối về bố bé lo, em cũng coi như nhàn nhã, chỉ việc ôm con cho bú thôi. Quả thật em cảm thấy rất may mắn vì gặp được hắn.
Có lẽ hắn thiếu thốn tình cảm từ nhỏ nên rất trọng tình cảm, rất biết vun vén gia đình.
Tuy em lớn hơn, nhưng cảm thấy hắn nhiều khi suy nghĩ chu đáo hơn nhiều, nên em yên tâm lắm.
Còn chuyện tương lai ấy à... Không ai nói trước cái gì, chỉ là hiện tại em rất hài lòng, dù thỉnh thoảng có những cuộc cãi vã vụn vặt mà cả nhà nói hai đứa em như hai đứa trẻ con giành đồ chơi.
"Đàn ông sợ chọn nhầm ngành, đàn bà sợ gả nhầm chồng". Em chắc là không nhầm tí nào rồi, Nếu ngày xưa em từ chối hắn, có lẽ em sẽ không vui vẻ như bây giờ, đó mới là nhầm tai hại, để rồi hối hận cả đời.
NOTE:
- Vậy là kết thúc chuyện tình của em rồi đó, em sẽ thỉnh thoảng lên update vài cái chuyện vụn vặt trong nhà và vài cmt của ông xã nhà em.