Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Khi mẹ Bon là sinh viên .....
Ngày đầu tiên chào đón con, mẹ đã tự ngồi dậy bế con rồi, mẹ không kiêng cữ được, sau này Bon đền bù cho mẹ nếu mẹ già cả đau lưng chân yếu tay mềm con nhé. Lần đầu tiên bế con mẹ chỉ thuận 1 bên, nhưng hôm nay mẹ có thể tự tin cho con ti đều cả 2 bên rồi, vì mẹ đã làm mẹ Bon được 6 ngày rồi mà. Lần đầu tiên nhìn thấy con ị mẹ còn thấy buồn nôn, nhưng hôm nay dù đang ăn cơm mẹ vẫn có thể xu phân cho Bon mà cảm thấy bình thường, Vì mẹ làm mẹ của Bon rồi mà, nên mẹ càng phải mạnh mẽ hơn quãng đường vừa qua, nhanh thật đó Bon, vậy là hơn 9 tháng đã khép lại. Hôm nay mẹ còn gội đầu được cho Bon nữa mà, thật may vì con dễ tính.
Ngày hôm sau hôm ở viện, mẹ phải tự bế Bon leo cầu thang để kiểm tra thính lực. Mẹ cũng có chút mệt, cũng có chút tủi thân nhưng lại thấy hạnh phúc khi ôm con bé nhỏ trong lòng. Vậy là mọi mệt mỏi tan biến đi mất rồi, mẹ con mình lại cùng nhau cố gắng con nhỉ. Trộm vía ngày đầu ra đời mụ đã dạy em cười rồi, nhìn em yêu lắm, càng ngày em càng lấm lét ghét lắm e ạ.
Vài đêm đầu tiên mẹ và em chưa hiểu nhau, mẹ ủ em kỹ quá nên em quấy đêm. Mắt mẹ thì lúc nào cũng muốn sụp xuống vì buồn ngủ, lưng đau nữa nhưng dần dần mẹ hiểu em thì mẹ cũng nhàn hơn rồi. Cứ nói chuyện là em mỉm miệng cười, ai gặp em cũng thấy yêu em. Mẹ chẳng mong gì, chỉ mong em cứ mạnh khỏe, vui vẻ mà lớn. Mẹ thức đêm lo cho em cũng được, miễn trong khả năng của mẹ. Mẹ sẽ cùng em cố gắng nhé......Mẹ yêu em, con tó Bon nhỏ xinh của mẹ
11:42 SA 27/09/2015
Khi mẹ Bon là sinh viên .....
Chào bạn Bon, đây là trang nhật ký đầu tiên mẹ viết sau khi sinh Bon xong. Lúc này trộm vía Bon đang ở bên cạnh mẹ rồi, con ngủ rất ngoan, và trộm vía tỉ lần mẹ rất rất yêu em. Ngày mẹ vào viện sinh em, chẳng có người thân nào ở bên cạnh cả, ngoài Bon thối đang ở trong bụng mẹ. Ai nhập viện cũng có người nhà hết, bố đẻ, mẹ đẻ, bố chồng, mẹ chồng, chồng và cả anh em họ hàng nữa. Nhưng không sao cả, mẹ vẫn giữ vững tâm lý để còn chào đón Bon của mẹ. Mẹ vào viện từ chiều thứ 7 nhưng lại không có cơn đau như lúc ở nhà, mẹ đợi mãi đến chiều cũng không có cơn đau nữa. Chiều thứ 7 mẹ khám trong viện thì mới mở 1cm, bác sỹ cũng không chắc khi nào mẹ chuyển dạ cả.
Sợ nửa đêm con muốn ra, sợ nhà xa không gọi được taxi đêm hôm nên đêm mẹ và mọi người ở nhà nghỉ cạnh bệnh viện luôn. Trưa chủ nhật mẹ lại xuất hiện cơn đau theo cơn, mẹ vào khám thì bác sỹ cho mẹ nhập viện luôn. Tối chủ nhật, những cơn đau nhiều hơn, mẹ không nằm ngủ đc nữa nhưng mẹ vẫn có thể chịu đựng được. Chả biết kêu ai, cũng chả biết than đau với ai, mẹ cứ đi ra đi vào nhà vệ sinh, đau quá thì ngồi trong nhà vệ sinh gục đầu lên tường nghỉ, đỡ đau thì lại tranh thủ đi bộ.
Lúc đó, thực ra mẹ cũng có 1 chút chạnh lòng Bon thối ạ, vì mẹ cũng muốn có người thân ở bên cạnh. Nhưng không sao con nhỉ, mẹ con mình có bác Hoa, có dì Mai thức trắng đêm đợi mẹ con mình vượt cạn bên ngoài mà. Vậy nên mẹ con mình phải cố gắng chứ, làm sao mà kêu than được. 10h tối mẹ bắt đầu nôn hết những gì mình ăn ra, dạ dày trống rỗng những không dám ăn vì bụng rất khó chịu. Đến 2h đêm khám lại, bác sỹ kêu mẹ chuẩn bị lên bàn đẻ, hành trang đi đẻ của mẹ lúc đó chỉ có chai nước lọc thôi. Trộm vía Bon của mẹ vẫn ra đời ngon lành nhờ 1 chai nước lọc đó, không cần gây tê màng cứng, cũng không cần phải hỗ trợ gì cả.
Trộm vía lúc đau đẻ Bon, trời mưa sấm chớp đùng đùng con ạ. Con có duyên với mưa thì phải, trời bắt đầu mưa thì mẹ cũng bắt đầu đau, mưa tạnh là em ra đời rồi. Mẹ yêu em. Đuối sức, không còn hơi để rặn, mẹ bị hụt hơi nên đầu em thò ra rồi lại thụt vào, sinh em xong bác sỹ dọa mẹ đầu em bị dài. Thế là mẹ rơi nước mắt, mẹ lo cho em, mẹ hỏi bác sỹ em có bình thường lại được không. Trộm vía bác sỹ nói chỉ mấy ngày sau là em bình thường lại được. Sinh em xong, nhau thai ra ngoài cũng là lúc mẹ bị mất máu nhiều, 5 6 bác sỹ vây quanh mẹ, người truyền dịch, người bắt mẹ nhai thuốc, người xoa bụng cầm máu. Vậy là mẹ sinh em ra trên đời, trộm vía Bon thối của mẹ.
Sáng thứ 2 mẹ sinh em xong thì đc chuyển về khu sau đẻ, người mẹ mệt lả đi, nhưng lại không dám ngủ, vì chỉ có 1 mẹ 1 con., mẹ ngủ, mẹ sợ người ta mang em đi mất, vậy là mẹ lại thức để nhìn em. Em đói mà mẹ lại chưa có sữa nên em khóc, đau vết khâu nhưng mẹ vẫn ngồi dậy để bế em.
Trời lại mưa rồi, khi nào mẹ kể tiếp cho em nghe nhé. Tủi thân thì ít, nhưng hạnh phúc thì rất nhiều em ạ.
01:51 SA 26/09/2015
Khi mẹ Bon là sinh viên .....
Em chuẩn bị đồ cho Bon rồi chị ạ, em sinh Bon ở PSHN ạ.
Mẹ bon ơi e có đủ đồ cho bon chưa? E định sinh bv nào thế
06:16 SA 15/09/2015
Khi mẹ Bon là sinh viên .....
Trộm vía, Bon của mẹ rất ngoan. Bon nghe lời đợi mẹ làm xong thủ tục, nhưng vì mẹ chưa làm xong nên Bon vẫn ngoan, Bon vẫn chơi rất vui ở trong bụng mẹ. Dù bụng mẹ rạn rất nhiều, trái phải, trên dưới đều rạn, cả đùi và bắp chân mẹ nữa chứ, nhưng Bon lại chưa khi nào làm mẹ cảm thấy đau vì con đạp cả. Bon không đạp nhiều như những bạn khác, nhiều lúc mẹ cũng lo không biết vì sao Bon ít đạp, nhưng mẹ luôn tin rằng Bon vẫn khỏe, Bon đạp ít vì không muốn làm mẹ đau, vì Bon ngoan.
Hi vọng sáng mai mẹ con mình lấy được quyết định bảo lưu, chứ mẹ không biết Bon ra bất chợt lúc nào cả. Chưa làm xong việc thì không thấy yên tâm. Tuần trước đáng nhẽ mẹ lấy được quyết định rồi, nhưng nhà trường lại đánh máy nhầm thành quyết định thôi học, vậy nên mẹ con mình phải đợi thêm 1 tuần. Rồi tuần trước đó thì lại đợi duyệt đơn, trước đó nữa thì tuyển sinh, còn bây giờ thì lại nhập học cho các bạn sinh viên mới. Cứ 1 tuần, 1 tuần như thế là Bon của mẹ không đợi được mà ra mất thôi. Hôm nay Bon tròn 38 tuần rồi nhỉ, nhanh quá con ạ. Tối nay mẹ con mình đi siêu âm nữa, trộm vía hi vọng con được gần 3kg, 4 tuần trc con mới tăng đc 5 lạng, 2 tuần này không biết con tăng được bao nhiêu nữa. Cứng cáp nhé chàng trai của mẹ.
Chị Sóc nhà bác Mơ lúc trước là em Sóc, vì em ý dự sinh sau Bon 2 tuần mà. Nhưng em ý ra ngoài với mẹ từ 5/9 rồi Bon ạ, chiều 4/9 em ý còn sang thăm Bon nữa. Anh Tép nhà bác Nguyên cũng ra với mẹ rồi, anh ý đc 3kg Bon ạ, còn Sóc thì đc 2,7kg . Mọi người đi sinh hết rồi làm mẹ cũng run quá, hồi hộp đến lượt mẹ con mình. Thế mới thấy Bon của mẹ nghe lời mẹ nhỉ, nếu ngoan thế thì cố gắng tránh chủ nhật tuần sau là mùng 1 ra cho mẹ con nhé. Mẹ đủ tự tin để nuôi dạy con, nhưng trai mùng 1 thì mẹ không chắc chắn lắm. Vì trường hợp có 1 gia đình hoàn chỉnh, con bướng mọi người có thể cùng nhau dạy con, mẹ chỉ có 1 mình, con bướng mẹ không dạy được thì sao. Chắc mẹ ngồi khóc. hihi.
Mẹ nhớ nhà quá Bon ạ, mẹ nhớ ông bà, nhớ dì và mọi người nữa. Dù có người tốt, người xấu, dù mọi người không hỏi han hay quan tâm gì mẹ con mình nhưng họ vẫn là gia đình lớn của mình Bon ạ. Vẫn có những kỉ niệm của mẹ ở đó, kỉ niệm vui vẻ từ lúc nhỏ đến lúc lớn, chứ không đơn giản chỉ là sự buồn tủi lúc khó khăn. Mẹ nhớ cụ nội quá, giờ cụ sang thế giới bên kia rồi, cụ không nói thương mẹ được nữa, cụ không ăn đồ mẹ mua, không ăn đồ mẹ nấu cho cụ được nữa rồi. Nhưng mẹ tin cụ luôn ở bên bảo vệ mẹ con mình, chắc lúc đau đẻ mẹ chỉ kêu cụ bảo vệ mẹ thôi. Trẻ con nhỉ Bon nhỉ, Bon ngoan ra nhanh cho mẹ đỡ mất sức nhé. Giá mà cụ đợi được đến lúc gặp Bon thì tốt quá, cụ sẽ thương Bon nhiều lắm.
Ngày mai Bon sang tuần 39, mẹ chúc Bon thêm cứng cáp hơn, thêm 1 ít thịt vào người cho bụ bẫm nhé. Mẹ yêu Bon. Bon cũng yêu mẹ Bon nhỉ.
10:41 SA 07/09/2015
Khi mẹ Bon là sinh viên .....
Chào Bon thối.
Sáng mai mẹ con mình đi xét nghiệm máu tiếp con nhé, hi vọng mọi thứ đều ổn Bon nhỉ, rồi thứ 2 mẹ lại đưa Bon đi khám định kì nữa. Hi vọng ngày mai mẹ con mình sẽ không gặp em bé nào bị bệnh nặng, mọi người chỉ đều bị bệnh nhẹ rồi ra viện Bon nhỉ. Mẹ sẽ mua thêm chút bánh để nếu gặp những em bé đó mẹ sẽ chia cho các em, hoặc mẹ con mình có thể mời cụ già nào đó giống hôm trước khi mẹ con mình gặp em bé bị ung thư máu, mẹ dạy Bon cách chia sẻ. Mẹ tin, Bon ở trong bụng mẹ nhưng Bon hiểu những việc mẹ đang làm, những điều mẹ đang nghĩ.
Hôm qua ngày lễ, mọi ng đi chơi, chỉ có mẹ con Bon ở nhà một mình, nhưng Bon ngoan lắm. Bon hứa đợi mẹ làm xong thủ tục bảo lưu rồi Bon mới ra chơi với mẹ mà. Bây giờ mẹ cũng đang ở nhà 1 mình, nhưng mẹ cũng không lo, vì mẹ biết Bon của mẹ sẽ ngoan. Tối qua có pháo hoa đó Bon, nhưng mẹ không hào hứng gì cả, vì mẹ còn ở nhà với Bon, mẹ cũng không muốn đi đâu cả. Hơn nữa năm ngoái mẹ cũng đi ngắm pháo hoa với bố Bon, mẹ không muốn nhớ, không muốn hình dung ra bất cứ điều gì cả.
Khi mình là người ngoài cuộc, mình thấy mọi chuyện luôn luôn dễ dàng con yêu ạ. Con sẽ cảm thấy mình nên làm những gì mình muốn. Nếu con thích một ai con cứ nói với họ, hay khi con ghét ai con cũng hãy thẳng thắn góp ý với họ vì sao con ghét. Nhưng khi con là người trong cuộc, con sẽ giống như đang chơi trốn tìm, con trốn rất kỹ, nhưng lại luôn muốn người khác tìm ra con. Như thế thật là mâu thuẫn đúng không Bon. Giống kiểu mình có thể cho người khác lời khuyên nhưng bản thân mình thì lại không làm được những điều mình nói đó. Con người đôi khi mâu thuẫn như thế con ạ, muốn ôm ai đó nhưng rồi lại sĩ diện tỏ ra bình thường, muốn gặp ai đó nhưng rồi vì cái tôi mà đẩy mọi thứ càng đi xa hơn.
Mẹ đang tập làm mọi thứ đúng như ý mình muốn, nhưng mẹ vẫn chưa làm được Bon ạ. Có nhiều thứ mẹ vẫn giữ trong lòng nhiều lắm. Hihi, mẹ cũng lại lý thuyết suông thế đấy Bon nhỉ. Thôi mẹ con mình đi ngủ nhé, sáng mai còn dậy sớm ra viện huyết học nữa mà. Mẹ yêu Bon, mẹ thương Bon- nhiều như bà ngoại thương mẹ vậy.
10:16 SA 03/09/2015
m
mecuabon9915
Bắt chuyện
1.2k
Điểm
·
1
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Ngày hôm sau hôm ở viện, mẹ phải tự bế Bon leo cầu thang để kiểm tra thính lực. Mẹ cũng có chút mệt, cũng có chút tủi thân nhưng lại thấy hạnh phúc khi ôm con bé nhỏ trong lòng. Vậy là mọi mệt mỏi tan biến đi mất rồi, mẹ con mình lại cùng nhau cố gắng con nhỉ. Trộm vía ngày đầu ra đời mụ đã dạy em cười rồi, nhìn em yêu lắm, càng ngày em càng lấm lét ghét lắm e ạ.
Vài đêm đầu tiên mẹ và em chưa hiểu nhau, mẹ ủ em kỹ quá nên em quấy đêm. Mắt mẹ thì lúc nào cũng muốn sụp xuống vì buồn ngủ, lưng đau nữa nhưng dần dần mẹ hiểu em thì mẹ cũng nhàn hơn rồi. Cứ nói chuyện là em mỉm miệng cười, ai gặp em cũng thấy yêu em. Mẹ chẳng mong gì, chỉ mong em cứ mạnh khỏe, vui vẻ mà lớn. Mẹ thức đêm lo cho em cũng được, miễn trong khả năng của mẹ. Mẹ sẽ cùng em cố gắng nhé......Mẹ yêu em, con tó Bon nhỏ xinh của mẹ