Khi bài viết của anh, nước mắt của em đã trào ra. Những lời anh viết giống hệt với hoàn cảnh của em. Nhưng ck em lại ko nghĩ đc thấu như anh. Em bụng to 6,7 tháng, mẹ ck e vẫn bảo "con cầm cái chổi lên quét từ tầng 3 xuống cho mẹ." Và hàng ngày e cứ quét rồi lau, giặt quần áo (mẹ ck e bảo giặt tay, tiết kiệm điện nước. Ck ko có nhà nhưng e phải giặt quần áo của bme ck, e ck và cả bà nội ck bị liệt nữa. Giặt từ cái quần sịp đến quần lót, quần đái của bà và mẹ ck. Ngồi xổm giặt.) cho đến khi bụng e to quá, e đã cầm từng cái đứng giặt. Quét dọn 3 tầng, giặt q.ao xong, nấu ăn sáng cho bà và mẹ ck. Rồi e mới đi làm. Trưa lại về, đi chợ nấu cơm, nấu xong, xay cơm bón cho bà ăn, nhiều hôm e bón cơm cho bà ăn xong cả nhà đã ăn cơm xong hết (bà nội ck e bị liệt). Ăn xong rửa bát, nghỉ ngơi lúc chiều e lại đi làm. Hàng ngày cứ phải hầu thêm cả bà nội ck nữa. Trong khi lúc ở nhà với bme đẻ e đc chiều như công chúa. Nhà e có 2 cô con gái, bme làm kinh doanh nên rất xởi nởi. E làm tự do nên đến đúng 9 tháng e mới nghỉ chờ sinh....Đến khi e sinh xong cũng chẳng khá hơn là mấy. Mẹ ck e suốt ngày bế con e, e rất nhiều sữa vậy mà khi e ở nhà bà vẫn nén cho cháu ăn sữa ngoài. Khi cháu thèm ti bà cho ngậm ti bà. Bà lo rằng để nó gần mẹ sau này nó theo mẹ ko theo ông bà.Ck e thì đi biền biệt, đôi khi e than vãn ck e bảo "tại em có thành kiến với mẹ anh nên em ko nghĩ tích cực hơn đc". Vì ck e ko có nhà nên nói anh ko hiểu đc.Từ ngày bước chân về làm dâu ko đêm nào là em ko khóc vì tủi cực. Nhưng ck e cứ răm rắp nghe lời bme. Ko bao giờ động viên e. Giờ có con cũng ko có trách nhiệm với con.Đọc bài viết của anh tự nhiên những hình ảnh đó ùa về. E luôn mong ước nếu đc chọn lựa lại từ đầu em sẽ chọn ko bjo lấy anh làm ck.
Thiệt chứ nghe mà phát bực thay cho b. Cũng tại b hiền quá. Từ đầu b đã nhún nhường quá. Hôm nào ck về b kể cho ổng nghe rồi thoả thuận với ổng thử làm 1 ngày giống những gì b đã làm đi rồi thấy. Cứ để ổng làm. Đừng có thấy tội mà xí xoá. Tự ổ thấy à. Mình ngày xưa cũng sợ anh em khó nhìn mặt nhau nên cứ nhẫn nhịn để chị dâu làm tới. Sau khi làm ầm lên 1 lần thì hết rồi. Hồi đó cứ nghĩ m tốt với ngta thì sẽ dc nhận lại. Never b ơi. M nói thật. B thử đi. Chứ ức chế vậy ai mà sống nổi. Sanh bệnh đó. Cũng mình khổ thôi.