mẹ chồng thì chưa ở chung mình chưa thấy vấn đề, k biết mốt thế nào
Đáng lẽ bạn là cầu nối giữa chồng và nhà chồng thì bạn không làm gì cả và để tình hình không cứu vãn được như vậy. Mẹ chồng bạn tức thằng con trai hỗn láo chỉ gọi điện xả tức với con gái vô tình bạn nghe được chứ có chửi thẳng bạn đâu, mà bà nói câu từ gay gắt chứ nội dung có gì không đúng? Người già đang ở lầu năm mà gọi rồi đập cửa rầm rầm như vậy lở sảy chân té cầu thang thì sao? Sao cả chồng lẫn vợ đều bảo thương mẹ lắm mà không đặt địa vị là bà để mà nghĩ thử? Mà chuyện cũng xong rồi, giờ bạn thỉnh thoảng lui tới thăm nom ông bà, cho cháu về chơi, lúc đầu sẽ lạnh nhạt, nhưng sau này ông bà sẽ hiểu. Còn tài sản ông bà thì tùy ông bà, mình có tiền thì mua xe hơi cho con đi, không thì thôi, ông bà cho ai thì kệ đi, vì có phải của mình đâu. Minh cũng muốn nói với bạn rằng cha mẹ chồng bạn rất là tốt đó, bạn đừng vì chuyện cũ mà ấm ức nữa, giờ bạn có con, con bạn hỗn với bạn bạn sẽ đau lòng biết chừng nào, thì cha mẹ chồng bạn cũng đau lòng y vậy đó.
.Ngày cuối cùng mình viết, viết để mình không bao giờ quên, cũng là để mình có thể quên đi, sống như chưa từng có ký ức.+ Chồng mình lấy xe của ông đi, và có va quyệt nhẹ, xước xe. Bà bảo: Ôi trời ơi, xe của người ta mới thế mà làm xước, sao nó không đi taxi đi chứ. Lấy xe đi sỹ diện cái gì.Hôm đó sửa xe và thay dầu gì đó mất 2 triệu. Chồng mình mang đi làm.+ Hôm giỗ cụ, chồng lấy xe của ông chở mình về quê, và chồng với ông có một cuộc cãi nhau, vì chồng dừng xe lại, và có xe máy đằng sau đâm vào, lại làm xước xe của ông.Mình gọi về cho ông hỏi ông phải làm sao: Ông không nói gì, tắt máy.Lúc cần hỗ trợ nhất, ông không nói gì, bởi ông còn bận. Cũng không hỏi han gì thêm.Lúc về ông lái xe. Ông bảo: khôn nhà dại chợ, ra ngoài thì không dám nói đứa nào, chỉ về nhà là to tiếng thôi.Và sau đó những lời thậm tệ đã được buông ra từ cả 2 phía, trong đó có những câu mà sau này mình sẽ mãi không quên như: Mày chết thì do mày ngu, chứ liên quan gì đến tao.Mày làm gì thì làm đừng có động vào con rể tao, đừng bao giờ động vào xe của con rể tao.Một thời gian sau…Sau những sóng gió nhẹ nhẹ dịu đi. Một bữa trưa chồng về, và thấy chị chồng ăn cơm ở nhà của bố mẹ.Sao chị lại ăn ở đây, sao chị không về nhà chị mà ăn? – chồngTao ăn ở đâu thì ăn, ăn ở đây thì tao ăn của mày à? – chị chồngCái thằng này mà chả làm được cái tích sự gì đâu, mày về đây mà đuổi chị à? – mẹ chồngNó thì làm được cái gì, chắc cùng lắm bố mẹ chết nó làm được cái giỗ - chị chồngChắc gì nó làm được giỗ. Bữa tối ông bà nói chuyện:ông…(ông nào đó ở quê) cái gì cũng chăm lo cho con trai, đến lúc con trai chết, bây h phải nhờ con rể đó….; con trai chắc chả nhờ vả được gì đâu.Tao nói chuyện với mày: Bố Nói với con trai:Nhà này của tao, tao thích phục vụ ai là quyền của tao, tao thích cho ai ăn là quyền của tao. Mày không có quyền cho ai ăn hay không. Từ bây giờ, mày đừng bao giờ đụng vào cái gì của tao, đừng bao giờ đụng vào cái gì làm từ tiền của tao. Của mày mày dùng, của tao thì là của tao. Tao cho ai làm gì là quyền của tao.Mẹ nói với con trai: Từ nay mày đừng có ăn cơm nhà tao. Tao không nấu cho cái loại mày. Mày thích đi đâu thì đi. Biến khỏi nhà tao.Những ngày sau:Mày đừng là cái bựa lồn dính vào lồn tao nữa, cút khỏi nhà tao.Mày cút khỏi nhà của tao, khuất mắt tao.Đồ ăn hại, đồ bất hiếu.Sau đó: chồng mình nhắn tin cho ông: Tháng sau con chuyển đi. Bố mẹ cho con ở nhờ đến tháng sau.Tháng sau đến: Bà nói chuyện với con dâu:Vợ chồng bàn với nhau chưa? Nói được thì làm được nhé, đi đi để bố mẹ còn tính chuyện khác.Ông ơi nhà này bán thì bán sớm đi, không thì lâu mới bán được mất. Nhà bên cạnh mãi chẳng bán được, tôi không muốn bán cho bọn mối giới. Mình xin phép k bàn luận về nàng dâu và các chuyện khác, chỉ nói về anh chồng trong đoạn này thôi. Đọc mà sôi máu.Cái kiểu ở đâu mà chị gái về ăn cơm với bố mẹ lại hỏi "sao chị không về nhà chồng chị mà ăn", nhà đấy của chồng bạn à? chị ấy ăn của chồng bạn à? Cho nên bmc và chị chồng tức mình chửi cho là đúng rồi.Thêm nữa, sóng gió đầu tiên cũng là do chồng bạn này tạo nên. Từ thái độ hỗn láo với mẹ mới dẫn đến mc tức, bc tức rồi liên lụy đến con dâu.Chồng là cái cầu nối để cho bố mẹ và gia đình mình gần gũi vợ mình hơn, thì đằng này lại chỉ đổ thêm dầu vào lửa, làm chướng tai gai mắt, để cho vợ bị ghét lây.Tôi nói thật, BMC bạn bản chất k xấu, k ghét bỏ gì bạn, chị chồng cũng thế. Nhưng vì chồng bạn cư xử quá vô lễ và ích kỷ dẫn đến làm họ tức, tồi tức sang bạn, rồi bạn thấy bị oan và tức sang họ. Cứ thế cái vòng lẩn quẩn bực tức, căm ghét nhau. Mà người thắt nút chính là chồng bạn thì càng ngày càng buộc nó chặt hơn chứ chả có ý định gỡ ra gì cả.Cho nên bạn còn khổ, còn phải ấm ức nhiều, nếu cứ tiếp tục cs như thế này Thế chồng như vậy thì phải làm sao ạ? Vì hoàn cảnh nhà e tương tự ạ
.Ngày cuối cùng mình viết, viết để mình không bao giờ quên, cũng là để mình có thể quên đi, sống như chưa từng có ký ức.+ Chồng mình lấy xe của ông đi, và có va quyệt nhẹ, xước xe. Bà bảo: Ôi trời ơi, xe của người ta mới thế mà làm xước, sao nó không đi taxi đi chứ. Lấy xe đi sỹ diện cái gì.Hôm đó sửa xe và thay dầu gì đó mất 2 triệu. Chồng mình mang đi làm.+ Hôm giỗ cụ, chồng lấy xe của ông chở mình về quê, và chồng với ông có một cuộc cãi nhau, vì chồng dừng xe lại, và có xe máy đằng sau đâm vào, lại làm xước xe của ông.Mình gọi về cho ông hỏi ông phải làm sao: Ông không nói gì, tắt máy.Lúc cần hỗ trợ nhất, ông không nói gì, bởi ông còn bận. Cũng không hỏi han gì thêm.Lúc về ông lái xe. Ông bảo: khôn nhà dại chợ, ra ngoài thì không dám nói đứa nào, chỉ về nhà là to tiếng thôi.Và sau đó những lời thậm tệ đã được buông ra từ cả 2 phía, trong đó có những câu mà sau này mình sẽ mãi không quên như: Mày chết thì do mày ngu, chứ liên quan gì đến tao.Mày làm gì thì làm đừng có động vào con rể tao, đừng bao giờ động vào xe của con rể tao.Một thời gian sau…Sau những sóng gió nhẹ nhẹ dịu đi. Một bữa trưa chồng về, và thấy chị chồng ăn cơm ở nhà của bố mẹ.Sao chị lại ăn ở đây, sao chị không về nhà chị mà ăn? – chồngTao ăn ở đâu thì ăn, ăn ở đây thì tao ăn của mày à? – chị chồngCái thằng này mà chả làm được cái tích sự gì đâu, mày về đây mà đuổi chị à? – mẹ chồngNó thì làm được cái gì, chắc cùng lắm bố mẹ chết nó làm được cái giỗ - chị chồngChắc gì nó làm được giỗ. Bữa tối ông bà nói chuyện:ông…(ông nào đó ở quê) cái gì cũng chăm lo cho con trai, đến lúc con trai chết, bây h phải nhờ con rể đó….; con trai chắc chả nhờ vả được gì đâu.Tao nói chuyện với mày: Bố Nói với con trai:Nhà này của tao, tao thích phục vụ ai là quyền của tao, tao thích cho ai ăn là quyền của tao. Mày không có quyền cho ai ăn hay không. Từ bây giờ, mày đừng bao giờ đụng vào cái gì của tao, đừng bao giờ đụng vào cái gì làm từ tiền của tao. Của mày mày dùng, của tao thì là của tao. Tao cho ai làm gì là quyền của tao.Mẹ nói với con trai: Từ nay mày đừng có ăn cơm nhà tao. Tao không nấu cho cái loại mày. Mày thích đi đâu thì đi. Biến khỏi nhà tao.Những ngày sau:Mày đừng là cái bựa lồn dính vào lồn tao nữa, cút khỏi nhà tao.Mày cút khỏi nhà của tao, khuất mắt tao.Đồ ăn hại, đồ bất hiếu.Sau đó: chồng mình nhắn tin cho ông: Tháng sau con chuyển đi. Bố mẹ cho con ở nhờ đến tháng sau.Tháng sau đến: Bà nói chuyện với con dâu:Vợ chồng bàn với nhau chưa? Nói được thì làm được nhé, đi đi để bố mẹ còn tính chuyện khác.Ông ơi nhà này bán thì bán sớm đi, không thì lâu mới bán được mất. Nhà bên cạnh mãi chẳng bán được, tôi không muốn bán cho bọn mối giới. Mình xin phép k bàn luận về nàng dâu và các chuyện khác, chỉ nói về anh chồng trong đoạn này thôi. Đọc mà sôi máu.Cái kiểu ở đâu mà chị gái về ăn cơm với bố mẹ lại hỏi "sao chị không về nhà chồng chị mà ăn", nhà đấy của chồng bạn à? chị ấy ăn của chồng bạn à? Cho nên bmc và chị chồng tức mình chửi cho là đúng rồi.Thêm nữa, sóng gió đầu tiên cũng là do chồng bạn này tạo nên. Từ thái độ hỗn láo với mẹ mới dẫn đến mc tức, bc tức rồi liên lụy đến con dâu.Chồng là cái cầu nối để cho bố mẹ và gia đình mình gần gũi vợ mình hơn, thì đằng này lại chỉ đổ thêm dầu vào lửa, làm chướng tai gai mắt, để cho vợ bị ghét lây.Tôi nói thật, BMC bạn bản chất k xấu, k ghét bỏ gì bạn, chị chồng cũng thế. Nhưng vì chồng bạn cư xử quá vô lễ và ích kỷ dẫn đến làm họ tức, tồi tức sang bạn, rồi bạn thấy bị oan và tức sang họ. Cứ thế cái vòng lẩn quẩn bực tức, căm ghét nhau. Mà người thắt nút chính là chồng bạn thì càng ngày càng buộc nó chặt hơn chứ chả có ý định gỡ ra gì cả.Cho nên bạn còn khổ, còn phải ấm ức nhiều, nếu cứ tiếp tục cs như thế này
.Ngày cuối cùng mình viết, viết để mình không bao giờ quên, cũng là để mình có thể quên đi, sống như chưa từng có ký ức.+ Chồng mình lấy xe của ông đi, và có va quyệt nhẹ, xước xe. Bà bảo: Ôi trời ơi, xe của người ta mới thế mà làm xước, sao nó không đi taxi đi chứ. Lấy xe đi sỹ diện cái gì.Hôm đó sửa xe và thay dầu gì đó mất 2 triệu. Chồng mình mang đi làm.+ Hôm giỗ cụ, chồng lấy xe của ông chở mình về quê, và chồng với ông có một cuộc cãi nhau, vì chồng dừng xe lại, và có xe máy đằng sau đâm vào, lại làm xước xe của ông.Mình gọi về cho ông hỏi ông phải làm sao: Ông không nói gì, tắt máy.Lúc cần hỗ trợ nhất, ông không nói gì, bởi ông còn bận. Cũng không hỏi han gì thêm.Lúc về ông lái xe. Ông bảo: khôn nhà dại chợ, ra ngoài thì không dám nói đứa nào, chỉ về nhà là to tiếng thôi.Và sau đó những lời thậm tệ đã được buông ra từ cả 2 phía, trong đó có những câu mà sau này mình sẽ mãi không quên như: Mày chết thì do mày ngu, chứ liên quan gì đến tao.Mày làm gì thì làm đừng có động vào con rể tao, đừng bao giờ động vào xe của con rể tao.Một thời gian sau…Sau những sóng gió nhẹ nhẹ dịu đi. Một bữa trưa chồng về, và thấy chị chồng ăn cơm ở nhà của bố mẹ.Sao chị lại ăn ở đây, sao chị không về nhà chị mà ăn? – chồngTao ăn ở đâu thì ăn, ăn ở đây thì tao ăn của mày à? – chị chồngCái thằng này mà chả làm được cái tích sự gì đâu, mày về đây mà đuổi chị à? – mẹ chồngNó thì làm được cái gì, chắc cùng lắm bố mẹ chết nó làm được cái giỗ - chị chồngChắc gì nó làm được giỗ. Bữa tối ông bà nói chuyện:ông…(ông nào đó ở quê) cái gì cũng chăm lo cho con trai, đến lúc con trai chết, bây h phải nhờ con rể đó….; con trai chắc chả nhờ vả được gì đâu.Tao nói chuyện với mày: Bố Nói với con trai:Nhà này của tao, tao thích phục vụ ai là quyền của tao, tao thích cho ai ăn là quyền của tao. Mày không có quyền cho ai ăn hay không. Từ bây giờ, mày đừng bao giờ đụng vào cái gì của tao, đừng bao giờ đụng vào cái gì làm từ tiền của tao. Của mày mày dùng, của tao thì là của tao. Tao cho ai làm gì là quyền của tao.Mẹ nói với con trai: Từ nay mày đừng có ăn cơm nhà tao. Tao không nấu cho cái loại mày. Mày thích đi đâu thì đi. Biến khỏi nhà tao.Những ngày sau:Mày đừng là cái bựa lồn dính vào lồn tao nữa, cút khỏi nhà tao.Mày cút khỏi nhà của tao, khuất mắt tao.Đồ ăn hại, đồ bất hiếu.Sau đó: chồng mình nhắn tin cho ông: Tháng sau con chuyển đi. Bố mẹ cho con ở nhờ đến tháng sau.Tháng sau đến: Bà nói chuyện với con dâu:Vợ chồng bàn với nhau chưa? Nói được thì làm được nhé, đi đi để bố mẹ còn tính chuyện khác.Ông ơi nhà này bán thì bán sớm đi, không thì lâu mới bán được mất. Nhà bên cạnh mãi chẳng bán được, tôi không muốn bán cho bọn mối giới.
Nhà bố mẹ chồng mình thì có 2 con thôi. Ông bà cũng có 2 cái nhà gần nhau, cũng có 2 cái xe cơ. Nên là mình không có dòm cái gì của ông bà. Mình ko nói đến chuyện cho hay không cho hay bất cứ điều gì.
Ý mình là: mình lấy xe đi làm xước thì bà bảo là đừng có đụng vào xe của bà nữa, sĩ diện mà đi xe!
Bà có tức bà nói vậy chứ xe chả để đi thì để làm gì. Va chạm là chuyện thường mà. Vết xước thì chà đi phun sơn là okie. Có phải bể vỡ gì đâu.
Với lại bố mẹ mình cũng ko phải là nhà nghèo mà để mình phải đi tranh giành tiền bạc. Mình quen sống tự do. Nên mình chuyển ra ngoài.
Bố mẹ mình bảo là bố mẹ lo cho mình, nhưng mình bảo là vợ chồng mình có thể tự trang trải được. Mình muốn thử là không có ai tru cấp vợ chồng mình có trưởng thành hơn không. Bm mình đồng ý.
Sau đó, anh rể đi uống rượu tối, bà cho đứa lớn nhà chị ăn tối, sau đó sang bế đứa bé cho chị sang ăn tối. ( bà nấu cơm bên này chị không phải nấu)
Anh chị chồng mình bà cũng nói suốt, nhưng anh chị ấy cứ bà nói là đi về nhà bên canhj và bà chẳng bao h đuổi ra khỏi nhà vì nhà bên cạnh cũng là nhà bà. Mẹ chồng mình ghét anh rể đến nỗi gọi điện không thèm nghe, nói với mình về anh rể chẳng ra gì. Nhưng sáng ra anh chị ấy bế cháu sang xong là đi. Bế sang với cái bỉm nguyên cứt, bảo bà là nó vừa ỉa, bà thay nhé.
Chuyện mình xỉu lúc bầu thì lâu lắm rồi. Sau đó bà cũng kể với mẹ đẻ mình. Bà hỏi mẹ mình xem mình có kể gì không? Mẹ mình bảo không kể gì, mình là đứa ít nói chuyện. Bà bảo là hôm đó tôi cũng mệt nên là mắng cháu. Tính nó cũng hay xúc động đấy. Chuyện đó mình viết cũng lâu lắm rồi. Nó cũng chẳng ảnh hưởng tới mối quan hệ của mình với mẹ chồng đâu, vì sau đó mình xỉu mấy lần liền, mẹ chồng mình phải đỡ mình vào nhà nên là mẹ chồng mình biết.
Mẹ chồng mình còn tâm sự với mình nhiều chuyện trước đây, và cả dự định sau này của bà; nên mình nghĩ mối quan hệ của mình với gia đình không phải không tốt. Bố mẹ Ck mình tốt mà. Mình chỉ buồn là nếu có chút không hài lòng là bà lại nói đuổi vợ chồng mình đi, không trông cháu nữa. Chồng mình đi làm về muộn, bà lại bảo là không trông nữa bà mệt lắm.
Bạn sống ở nhà chồng có thoải mái hay không?
Bạn trả lời xong là có cách giải quyết rồi. Bạn nên xem lại xem mấy vấn đề sau: chồng bạn như vậy là bản chất xấu hay do tính cách nóng tính phản ứng ngay tức thì?