Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Thơ tình yêu và những lời bình (ai thích thì vào...
MỘT MÌNH
Tôi chỉ có mình tôi
Ở cũng vậy mà đi cũng vậy
Bỗng một ngày một ngày nào đấy
Tôi mặc kệ đời, đời cũng chẳng cần tôi
Tôi một mình , chỉ mỗi một mình thôi
Đến cũng được mà đi cũng được
Sống trên đời ai biết trước
Bởi có khi thua được cũng bằng nhau
Tôi một mình , có nhiều ít gì đâu
Một hạt cát giữa vô cùng vũ trụ
Vậy thôi là cũng đủ
Cười khóc buồn vui cho một khiếp người
Tôi một mình mải mê rong chơi
Giữa cuộc sống ngọt ngào và cay đắng
Giọt nước mắt nào mằn mặn
Chợt hóa giọt sương trên một nụ hồng
Tôi một mình ngẩn ngơ số không
Chỉ muốn một mai cựa mình tỉnh giấc
Làm một điều gì nhỏ nhặt
Số không vu vơ thành có nghĩa cho đời
Tôi một mình và chỉ một mình tôi
Đời rộng lắm mà vòng tay hẹp quá
Muốn được là tất cả
Ôm cả trăng sao ngày tháng vào lòng
Tôi một mình ngơ ngác có và không
Cái có chẳng cần cái cần chẳng có
Nên suốt đời lọ mọ
Tự hỏi chính mình những chuyện vu vơ
Tôi một mình cặm cụi làm thơ
Trút vào đó nỗi buồn vụn vặn
Sẽ có một ngày người ta cúi nhặt
Câu thơ vô tình góc phố bỏ quên
VÕ TRUNG HIẾU
04:45 SA 28/07/2010
Thơ tình yêu và những lời bình (ai thích thì vào...
Làm sao nói được với anh
Rằng trái tim mình không cũ
Mối tình đầu chảy qua êm đềm như cơn lũ
Nhưng sỏi cằn găm lại dưới chân đi
Nếu anh hiểu rằng khi mùa mưa đi qua
Nắng hong khô lá cành đã ướt
Gió dội ngược về miền ký ức
Mắt quá khứ bạc màu
Tóc quá khứ say mê
Môi quá khứ mềm như anh nắm tay
Làm sao nói được với anh
Rằng trái tim mình không cũ
Em có quyền yêu, có quyền tha thứ
Những đam mê đã nhóm lửa một thời
ST
08:55 SA 26/07/2010
Thơ tình yêu và những lời bình (ai thích thì vào...
SỢ
Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu được đâu
Bởi co khi nào em là người nói trước
Con tàu thời gian có bao giờ quay ngược
Sao em tự dối lòng...
Em sợ chẳng bao giờ có một dòng sông
Trong tim anh để soi hình em vào đó
Một ngày quá xa, một ngày không thể đủ
Nỗi nhớ đến mong manh......
Em sợ chẳng bao giờ dám đối diện với mình
Đối diện vớ khoẳnh khắc yêu thương qua từng nhịp đập
Và đối diện với anh
Bởi
Em sợ một ngày tất cả sẽ qua nhanh
Bao thương nhớ cũng chỉ thành kỷ niệm
Anh mãi mãi vẫn mênh mông như biển
Có bao giờ biển chỉ chọn một dòng sông?
THANH HÀ
12:51 CH 21/07/2010
Thơ tình yêu và những lời bình (ai thích thì vào...
HÃY QUÊN
Cả hai chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Khi tình yêu đã một lần tan vỡ
Đã yêu nhau mà thành dang dở
Cả 2 chúng mình chẳng có lỗi gì đâu
Cả hai chúng mình đều có lỗi với nhau
Anh đã quên em để mơ hồ kẻ khác
Em muốn quên đi mong tình ta phai nhạt
Đâu ngờ còn lại vết thương đau
Nhức nhối nhiều bởi đã từng rất lâu
Trái tim ai lại bắt đầu nồng cháy
Anh muốn nói yêu em như ngày xưa ấy
Đổ vỡ rồi đâu lại đựoc lành nguyên
Có bao giờ hàn gắn một trái tim
Anh đừng nói cho lòng em thổn thức
Em biết anh đã qua nhiều day dứt
Anh buồn em còn buồn nhiều hơn
Trước em buồn vì đã để mất anh
Nay em buồn vì anh khơi chuyện cũ
Làm sao lấy lại một niềm tin đã sụp đổ
Hãy quên và đừng nói yêu em
A.PUSKIN
09:15 SA 19/07/2010
Thơ tình yêu và những lời bình (ai thích thì vào...
Ôi ai dám cười nhỉ, hay hay không là do cảm nhận của mỗi người, vẫn hơn mình nhiều chỉ thích đọc thơ chứ có làm được bài nào ra hồn đâu
11:51 SA 16/07/2010
t
tieuyeu1981
Bắt chuyện
630
Điểm
·
2
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Tôi chỉ có mình tôi
Ở cũng vậy mà đi cũng vậy
Bỗng một ngày một ngày nào đấy
Tôi mặc kệ đời, đời cũng chẳng cần tôi
Tôi một mình , chỉ mỗi một mình thôi
Đến cũng được mà đi cũng được
Sống trên đời ai biết trước
Bởi có khi thua được cũng bằng nhau
Tôi một mình , có nhiều ít gì đâu
Một hạt cát giữa vô cùng vũ trụ
Vậy thôi là cũng đủ
Cười khóc buồn vui cho một khiếp người
Tôi một mình mải mê rong chơi
Giữa cuộc sống ngọt ngào và cay đắng
Giọt nước mắt nào mằn mặn
Chợt hóa giọt sương trên một nụ hồng
Tôi một mình ngẩn ngơ số không
Chỉ muốn một mai cựa mình tỉnh giấc
Làm một điều gì nhỏ nhặt
Số không vu vơ thành có nghĩa cho đời
Tôi một mình và chỉ một mình tôi
Đời rộng lắm mà vòng tay hẹp quá
Muốn được là tất cả
Ôm cả trăng sao ngày tháng vào lòng
Tôi một mình ngơ ngác có và không
Cái có chẳng cần cái cần chẳng có
Nên suốt đời lọ mọ
Tự hỏi chính mình những chuyện vu vơ
Tôi một mình cặm cụi làm thơ
Trút vào đó nỗi buồn vụn vặn
Sẽ có một ngày người ta cúi nhặt
Câu thơ vô tình góc phố bỏ quên
VÕ TRUNG HIẾU