Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Luôn có tư tưởng muốn ly hôn vì chồng quá vô tâm
Tất cả là do em chọn thôi.
Hẳn em biết mình kỳ vọng gì ở bạn đời, và em vẫn quyết định cưới người ấy làm chồng dù anh ta không có những điều em kỳ vọng : đó là em chọn
Em muốn nhờ chồng sửa chữa đồ đạc, thì em có thể nói 100 lần với thái độ hòa nhã, vui vẻ, hoặc gắt gỏng, bực bội : em có thể chọn
Em muốn chồng tự sắp xếp đồ đúng chỗ, hoặc tự em làm vì thấy chướng mắt và vừa làm vừa cằn nhằn : hãy chọn cách nào
Em tự kể cho chồng nghe chuyện con ốm như thế nào, bác sĩ dặn dò sao hoặc em khó chịu vì chồng không hỏi han gì và ôm tức trong lòng: đó là em chọn
Khi ốm, em có thể tự thả lỏng bản thân, cho phép mình nghỉ ngơi, bớt lo lắng và chăm sóc cho người khác, cứ làm gì mình thích (mặc kệ căn nhà có bừa bộn chút cũng không chết ai) để hồi phục sức khỏe hoặc em cứ ngong ngóng chồng phải hỏi han chăm sóc rồi lại tủi thân vì chồng thờ ơ : cũng là em chọn.
Và thay vì nói rõ với chồng điều em muốn anh ấy làm, hoặc cứ im lặng và mong mỏi anh ấy hiểu em nghĩ gì, muốn gì : cũng là em chọn.
Đàn ông họ vốn không tự biết phụ nữ muốn gì, nghĩ gì đâu. Em cứ thẳng thắn nói và yêu cầu. Vốn dĩ, phụ nữ phức tạp lắm, có khi phụ nữ còn không hiểu phụ nữ, hoặc phụ nữ còn không hiểu chính mình muốn gì thì làm sao đàn ông họ hiểu được.
Với mọi việc, em có thể chọn lựa cách nhìn cởi mở, thông thoáng và tích cực, hoặc cứ xét nét và bực bội và lấy rác vào người. Giống như em đang đi ngoài nắng, trời bất chợt đổ mưa rầm rập, em có thể khó chịu vì bị ướt, vì không đem áo mưa, vì kẹt xe...hoặc em có thể thoải mái tận hưởng sự mát mẻ, tranh thủ tắm mưa nhớ chuyện hồi xưa (thường hồi nhỏ tắm mưa rất khoái), đường ngập thì tấp vô lễ, ngắm thiên hạ, sẵn thì bắt chuyện với người bên cạnh cho vui, hoặc có thể dẫn bộ xe cũng như tập thể dục. Cảm xúc của mình rất quan trọng trong việc đón nhận mọi thứ xảy ra với mình.
Hơn nữa, thử nghĩ, nếu em cứ khó chịu, bực bội với chồng, thì chồng em sẽ cảm nhận thế nào khi trở về nhà gặp 1 người vợ như vậy. Liệu anh ấy có muốn quan tâm một người vợ như thế. Em muốn chồng đối với mình thế nào thì hãy đối xử với anh ấy như vậy.
Nghe thấy khó mà dễ. Nhưng em hãy thử xem. Không ai có thể tự nhiên làm tốt mọi việc cả. Đều cần luyện tập. Và nếu không thử thì mình chẳng bao giờ biết được mình thực sự có thể làm được gì.
Nếu khi đã làm tất cả những việc này mà mọi chuyện vẫn không thay đổi, vẫn sẽ còn cách khác nhưng tạm thời, em chỉ làm nhiêu đây là đủ rồi.
Chúc em vui vẻ nhé.
10:29 SA 21/04/2017
em bị ng yêu bỏ rơi rồi ah, có mẹ nào đang như e...
Chào em,
Đọc câu chuyện của em, sao chị có cảm giác là người này không yêu em thật lòng, mà cứ như đùa giỡn với em, như thêm thắt gia vị vào cuộc sống cho đỡ nhàm chán vậy.
Việc anh ta nghỉ hẳn 1 tuần để đi chơi với em không nói lên điều gì, hoặc cách anh ta chăm sóc em chu đáo khi đi chơi cũng vậy. Bởi lẽ, nếu anh ta có chủ ý giữ thiện cảm với em để em nghĩ rằng anh ta yêu em thì làm vậy cũng không có gì khó. Gieo vào đầu em ý niệm là anh ta yêu em, để có lại được tình cảm của em , để cuộc sống anh ta thêm vui, đi đâu cũng có người yêu, chứ không phải để có trách nhiệm với nhau. Bằng chứng là khi em vào SG, xa gia đình, thay đổi môi trường làm việc, nếu là yêu thực sự, anh ta sẽ tự nguyện có trách nhiệm giúp đỡ em , làm chỗ dựa cho em. Em có nghĩ là anh ta cáu gắt vì tự dưng bị trói buộc với em khi em vào SG không? Chị dám chắc nếu em vẫn ở HN và anh ta vẫn ở SG thì anh ta sẽ có thái độ ra mặt như vậy đâu, mà anh ta sẽ tiếp tục ru ngủ em bằng thứ tình cảm giả dối đó.
Vậy thì thôi đi em, đau 1 lần rồi thôi, thà biết muộn còn hơn không bao giờ biết. Chị biết em rất đau buồn, nhưng đau rồi cũng hết, buồn rồi cũng nguôi, yêu rồi cũng quên. Chị không rõ ở SG em có bạn bè không? Em có thể tâm sự với ai đó mà em tin tưởng để nhẹ lòng. Nói ra được, khóc được thì sẽ quên được. Còn công việc của em ở SG này thế nào? Có ổn chưa? em thử nghĩ xem, bây giờ em vừa phải ổn định công việc, ổn định cuộc sống mới ở SG, nếu trút đi bớt 1 gánh nặng là anh ta thì có phải em nhẹ nhàng hơn không.
Nếu bảo em phải quên anh ta ngay bây giờ thì rất khó, chị biết. Em có thú vui hay sở thích nào không? Việc mà khi làm là em quên hết mọi thứ xung quanh ấy. Hãy làm những việc đó để lấp đầy thời gian trống, em sẽ bớt suy nghĩ hơn.
Thử kết bạn mới ở SG này xem. Người SG thân thiện và dễ nói chuyện lắm. Các mối quan hệ xã hội rộng mở sẽ giúp em thoát khỏi sự tù túng và trói buộc.
Cứ dần dần thôi em. Rồi sẽ qua.
02:11 SA 08/02/2017
Không thể yêu , cũng không thể buông tay
Em vẫn nhớ những lần công việc có sự cố, anh đang cùng em cật lực giải quyết, bất chấp đêm đã khuya và nhà a ở rất xa công ty. Nếu không có anh bên cạnh , em không chắc mình có thể vượt qua những khó khăn đó. Đến bây giờ, em vẫn cám ơn anh đã xuất hiện đúng lúc bên em vào thời gian đó. Và cũng chính thời điểm ấy là lúc câu chuyện mình bắt đầu, chỉ từ quan tâm nhỏ nhặt mà ấm áp vô cùng.
Mình không cho nhau nhiều vật chất mà chỉ có sự chăm sóc hàng ngày. Những câu chuyện chia sẻ cho nhau càng nhiều, anh sẵn sàng kể em nghe nhiều việc trong quá khứ , hiện tại và cả ước mơ trong đời. Em hạnh phúc lắng nghe khi anh nói và cảm nhận sự gần gũi nhiều hơn qua từng câu chuyện của anh.. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là ngồi bên anh và nghe anh tâm sự.
Anh là người hiểu em nhiều nhất, cho đến lúc này. Có khi chẳng cần em nói ra mà anh đã hiểu tất cả.
01:47 SA 08/02/2017
Không thể yêu , cũng không thể buông tay
Em đọc đâu đó viết rằng không có việc gặp sai người hay sai thời điểm, chỉ là yêu thương không đủ lớn để có thể vượt qua khó khăn. Là yêu thương của em không đủ lớn hay là yêu thương anh dành cho em không đủ lớn. Thế mà em đã từng nghĩ yêu thương trong anh mạnh mẽ hơn vậy, bởi nếu không, chúng ta đã không thể bắt đầu câu chuyện này. Hãy nhớ rằng anh là người đặt bút viết dòng đầu tiên cho câu chuyện, và giờ đây, cũng chính anh đặt dấu chấm hết. Còn em, em có gì ngoại trừ cảm xúc vẫn đong đầy trong tim, nặng đến nỗi em nghẹt thở mỗi khi nhớ đến anh.
Em yêu thương anh vô điều kiện và em chắc anh cũng vậy. Anh không chỉ là người yêu thương mà còn là chỗ dựa cho em khi bế tắc. Em đã từng rất mệt mỏi và anh đã luôn động viên em. Em đặt trọn niềm tin của em vào anh. Nhưng bây giờ, dù anh vẫn bên cạnh và cho em lời khuyên, nhưng cảm giác chông chênh quá.
Thà rằng anh cứ thế mà đi...
04:23 SA 07/02/2017
t
tochang
Bắt chuyện
515
Điểm
·
1
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Hẳn em biết mình kỳ vọng gì ở bạn đời, và em vẫn quyết định cưới người ấy làm chồng dù anh ta không có những điều em kỳ vọng : đó là em chọn
Em muốn nhờ chồng sửa chữa đồ đạc, thì em có thể nói 100 lần với thái độ hòa nhã, vui vẻ, hoặc gắt gỏng, bực bội : em có thể chọn
Em muốn chồng tự sắp xếp đồ đúng chỗ, hoặc tự em làm vì thấy chướng mắt và vừa làm vừa cằn nhằn : hãy chọn cách nào
Em tự kể cho chồng nghe chuyện con ốm như thế nào, bác sĩ dặn dò sao hoặc em khó chịu vì chồng không hỏi han gì và ôm tức trong lòng: đó là em chọn
Khi ốm, em có thể tự thả lỏng bản thân, cho phép mình nghỉ ngơi, bớt lo lắng và chăm sóc cho người khác, cứ làm gì mình thích (mặc kệ căn nhà có bừa bộn chút cũng không chết ai) để hồi phục sức khỏe hoặc em cứ ngong ngóng chồng phải hỏi han chăm sóc rồi lại tủi thân vì chồng thờ ơ : cũng là em chọn.
Và thay vì nói rõ với chồng điều em muốn anh ấy làm, hoặc cứ im lặng và mong mỏi anh ấy hiểu em nghĩ gì, muốn gì : cũng là em chọn.
Đàn ông họ vốn không tự biết phụ nữ muốn gì, nghĩ gì đâu. Em cứ thẳng thắn nói và yêu cầu. Vốn dĩ, phụ nữ phức tạp lắm, có khi phụ nữ còn không hiểu phụ nữ, hoặc phụ nữ còn không hiểu chính mình muốn gì thì làm sao đàn ông họ hiểu được.
Với mọi việc, em có thể chọn lựa cách nhìn cởi mở, thông thoáng và tích cực, hoặc cứ xét nét và bực bội và lấy rác vào người. Giống như em đang đi ngoài nắng, trời bất chợt đổ mưa rầm rập, em có thể khó chịu vì bị ướt, vì không đem áo mưa, vì kẹt xe...hoặc em có thể thoải mái tận hưởng sự mát mẻ, tranh thủ tắm mưa nhớ chuyện hồi xưa (thường hồi nhỏ tắm mưa rất khoái), đường ngập thì tấp vô lễ, ngắm thiên hạ, sẵn thì bắt chuyện với người bên cạnh cho vui, hoặc có thể dẫn bộ xe cũng như tập thể dục. Cảm xúc của mình rất quan trọng trong việc đón nhận mọi thứ xảy ra với mình.
Hơn nữa, thử nghĩ, nếu em cứ khó chịu, bực bội với chồng, thì chồng em sẽ cảm nhận thế nào khi trở về nhà gặp 1 người vợ như vậy. Liệu anh ấy có muốn quan tâm một người vợ như thế. Em muốn chồng đối với mình thế nào thì hãy đối xử với anh ấy như vậy.
Nghe thấy khó mà dễ. Nhưng em hãy thử xem. Không ai có thể tự nhiên làm tốt mọi việc cả. Đều cần luyện tập. Và nếu không thử thì mình chẳng bao giờ biết được mình thực sự có thể làm được gì.
Nếu khi đã làm tất cả những việc này mà mọi chuyện vẫn không thay đổi, vẫn sẽ còn cách khác nhưng tạm thời, em chỉ làm nhiêu đây là đủ rồi.
Chúc em vui vẻ nhé.