lúc trước e cũng giống chị .. 2 ce hen ho nhau ăn uống ,cafe , xme phim, di dạo suốt . saucậu ấy nghỉ việc , vẫn lien lac bt .. hiện gio thi yeu nhau dc gần 4 tháng sau 2năm biết nhau!!dang tính đến kết hôn roi ạ .. ko sao chi ơi, cứ để tự nhiên hì t/c sẽ đến thôi! :)
Chị cũng muốn mọi chuyện diễn ra tự nhiên chứ ko muốn gượng ép hay cố gắng gì hết. Trước kia, chị cũng từng cố gắng ép mình phải thế này, phải thế nọ... và đã thất bại ở mối tính trước. Sau lần ấy, chị nhận thấy rằng, mọi thứ cứ đơn giản, tự nhiên vẫn là tốt hơn cả. Cho chị chia vui cùng em nhé. Hi vọng, chuyện của chị cũng sẽ có cái kết đẹp như vậy :)
---
Cả nhà ah, tròn 10 ngày em và chàng ko gặp nhau. Em cũng cố gắng ko nghĩ nhiều đến chàng. Bởi nếu nghĩ đến chàng là tay em lại muốn cầm điện thoại lên nhắn tin. Mà nhắn xong thì chàng cũng trả lời lại được 1 vài tin rồi hết chuyện. Câu chuyện cụt lủn, nhạt thếch lại sẽ khiến em hụt hẫng và nghĩ ngợi...
Sáng mùng 1 tết em nhận được tin nhắn chúc mừng năm mới của chàng. Đọc qua là biết tin nhắn công nghiệp send hàng loạt. Chắc chàng cũng chẳng đếm và để ý xem ai trả lời :)) Em nghĩ vậy và tắt điện thoại ngủ tiếp.
Chiều mùng 1 tết em comment vu vơ vào cái ảnh mới up của chàng (Thời gian vừa qua em ko những bỏ lơ chàng ở ngoài mà cả trên Fb cũng ko like, ko nói gì hết). Sau đó ít phút thì chàng nhắn inbox rủ em mùng 3 tết đi chơi @@
Em tưởng mình bị hoa mắt đọc nhầm, nhưng ko, em đọc đúng. Nguyên văn là “mùng 3 đi chơi ko sếp” mà, nhầm thế nào được. Càng ko thể là gửi cho người khác mà nhầm sang em được. Có lẽ nào… Đầu óc em bắt đầu tưởng tượng, rằng có khi nào chàng đã buồn bã trong suốt những ngày qua bởi sự “bỏ rơi” của em dành cho chàng? Có khi nào chàng đã có thêm quyết tâm để đến với em? Liệu sáng nay chàng có giả vờ tỏ ra là gửi tin nhắn chúc mừng năm mới kiểu công nghiệp nhưng kỳ thực thì đang chờ em nói gì đó? Rồi ko thấy em nói gì, chàng đành phải lên tiếng trước?... Ôi trí tưởng tượng của em thật là phong phú quá đi. Em lại còn tiếp tục tưởng tượng đến cảnh chàng sẽ nắm tay em đi trên những con phố. Em sẽ nói gì với chàng nhỉ? Hay là lựa lời tỏ tình luôn cho xong… :))
Em đang gõ dở dòng text hỏi chàng đi chơi như nào nhưng chưa kịp send thì chàng nói tiếp: “Sếp liên lạc 2 chị P và Q chốt thời gian, địa điểm rồi báo lại cho em nhé. Em đi chụp ảnh cho 2 nhóc nhà các chị ấy mà”.
Ơ thế hóa ra là chàng có hẹn đi chụp ảnh tết cho 2 nhóc nhà 2 chị cùng phòng rồi tiện thể bảo em đi cùng ah? Làm em mừng hụt, mất công tưởng tượng cảnh lãng mạn. Em trả lời: “Thế H cứ đi chụp ảnh đi. Chị chưa biết có đi được ko đâu.”
Chàng gửi cái mặt cười nhăn nhở rồi nói tiếp: “Sao sếp kêu tết buồn? Hôm nay trời làm sao thế nhờ? Có người lại ko thích chụp ảnh nữa ah?”
---
Và rồi hôm nay, mùng 3 tết, em đã gặp chàng. Chàng lăng xăng chạy góc này, góc kia, lăn lê bò toài để chụp ảnh cho 2 thằng nhóc. Nhìn chàng ngộ quá. Chụp được khoảnh khắc ưng ý, mắt chàng cười tít, ánh lên 1 điều gì đó na ná tình yêu thương… Ôi trời, em lại đeo cái kính chan chứa tình cảm để nhìn chàng rồi.
Cuối buổi, 2 chị bảo chàng đưa máy ảnh đây các chị chụp cho, cố ý đẩy em với chàng chụp chung. Nhưng mà máy của chàng là máy ảnh chuyên nghiệp, các chị ý ko biết cách xài, thế là “âm mưu” đẩy em với chàng chụp chung bất thành. 2 chị vẫn tiếp tục khích bát 2 đứa. Mà thực ra thì chụp chung cũng có gì đâu, sao em thấy chàng cứ kiểu ngại ngại sao ý. Em đưa điện thoại ra bảo, thôi, chuyển sang chụp bằng điện thoại, nhưng chàng cứ kiểu né né rất khó hiểu. Tự nhiên lại bị 1 pha chưng hửng rất dở hơi :(
Trên đường ra lấy xe, chàng nhặt được bông hoa đào vừa rụng. Chàng gọi em lại bảo xòe tay ra. Chàng đặt bông hoa lên tay em, sau đó bàn tay chàng đỡ phía dưới. Tay còn lại cầm máy ảnh lên chụp “tạch”, “tạch”. Nhìn bức ảnh cũng kiểu sâu lắng nghệ thật ghê gớm. Nhưng mà sao sến sẩm quá ah. Em suýt bật cười. Và câu chuyện hôm nay kết thúc ở đấy.
Nhiều khi em liên tưởng, em như 1 đứa ngốc, chàng chạy đến ôm chầm 1 cái xong quay đi bất ngờ, bỏ lại em ngơ ngác. Rồi khi em bình tĩnh lại, chàng lại bất ngờ đến, rồi lại khiến em chẳng hiểu vì sao chàng lại chạy đi.
Thời gian này cuối năm, em bận rộn hơn nên cũng ko có tâm trí tương tư chàng nhiều cho lắm, và cũng ít thời gian để lên đây up date tình hình cho cả nhà biết mà giúp.
Hiện tại em thấy ghét chàng lắm. Em nhắn tin, chàng toàn bỏ lơ em thôi ah. Nói được 2-3 câu là hết chuyện. Em chả biết và cũng chả muốn nói thêm gì nữa. Em bực mình cũng ko thèm hỏi chuyện chàng kể cả ở cty luôn. Chàng đang bàn giao dần các việc để ra tết chàng nghỉ, em cũng mặc kệ chàng >.<